Chào mừng bạn đến với Blog LonelyMan!

Thứ Hai, 31 tháng 12, 2007

Xuân đi - Xuân đến


01:20 31 thg 12 2007Công khai170 Lượt xem0

Xuân đi trăm hoa rụng
Xuân đến trăm hoa cười.
Việc đời qua trước mắt,
Già đến trên đầu rồí!
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết,
Ngoài sân đêm trước một đóa mai.
(Thiền sư Mãn Giác - Thiền Uyển tập anh)

___________________________________________
Thiền sư Mãn Giác
Thiền sư Mãn Giác, tên thật là Lý Trường, sinh nǎm 1052, viên tịch ngày 17-12-1096.
Thông hiểu cả Nho giáo và Phật giáo nên lúc 20 tuổi ông đã được chọn vào cung dạy Hoàng tử. Ít lâu sau, ông đi tu được sư Quảng Trí truyền tâm ấn, nối truyền thế hệ thứ 8 dòng thiền Quan Bích, có nhiều học trò theo học.
Vua Lý Nhân Tông và Hoàng hậu rất trọng đãi ông, cho xây cất một ngôi chùa để ông trụ trì, thường gọi ông là Trưởng lão, hay mời đến hỏi han giáo lý và bàn việc nước.
Thiền sư Mãn Giác còn để lại một bài kệ nổi tiếng có tên là "Cáo tật thị chúng" được dịch ra quốc âm như sau:
"Xuân ruổi trǎm hoa rụng
Xuân tới trǎm hoa cười
Trước mặt, việc đi mãi
Trên đầu già đến rồi!
Đừng tưởng xuân tàn, hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một nhành mai".
CÀNH MAI MÃN GIÁC
Thích Lệ Thọ
Mai là một loài hoa đặc biệt chỉ khoe sắc thắm khi tiết trời quang đãng và ấm áp. Vì thế, nó được dân tộc Việt nam yêu quí như một người bạn thân thiết, không thể thiếu vào dịp lễ hội Tết cổ truyền của dân tộc . Ngoài nét đặc biệt đó ra, nó còn là một biểu tượng của sự vươn dậy sau giấc ngủ co mình trong những ngày tháng ảm đạm và giá rét của Thu Đông.Khi nhìn thấy sắc vàng tươi thắm của hoa mai người ta còn liên tưởng rằng, nó đồng hành với mùa xuân vào dịp xuân sắp đến, đang đến hay mới đến. Mang lại vui tươi, hạnh phúc, mai mắn, dồi dào, thịnh vượng,sức khoẻ, trẻ trung…
Mùa của sức sống rừng rực dâng lên khiến cho lòng người hân hoan thư thới và lạc quan yêu đời, yêu người hơn. Vì vậy, khi mai nở, xuân về là một nguồn cảm hứng bất tận cho những tâm hồn nhân sĩ, thi sĩ…mặc tình rong chơi hoặc tắm mình trong thiên nhiên...
Từ khoảng trời mênh mông nên thơ đó, mỗi người tự cô đọng cho mình thành những vần thơ bất hủ, những áng văn trác tuyệt đi vào lòng người như bài thi kệ "Cáo tật thị chúng" của Mãn Giác Thiền sư:
Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai 

Đây là một trong những bài thơ được trong giới nhà thiền hay những văn nhân thường nhắc lại cái hay, cái đẹp của ý tứ thơ vào những độ xuân về.


Tags: canh.mai.man.giac | Edit Tags
Monday 31 December 2007 - 02:20PM (ICT) Edit | Delete

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét