Sự lãng mạn xanh êm đềm và yêu thương say mê, cuồng
nhiệt pha trộn, quyện vào nhau, rồi cuối cùng đưa người đọc về một cảm
giác sâu lắng, đọng lại trong câu cuối "Anh nhắm mắt thương về chốn ấy
lủi thủi Em!...". Bài thơ này của Nguyễn Trọng Tạo rất hay.
Comments
(1 total) Post a Comment