Chào mừng bạn đến với Blog LonelyMan!

Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2007

CHO MỘT NGƯỜI



02:32 30 thg 11 2007Công khai0 Lượt xem0
ANH NGỌC





Tiễn người ra cửa rồi
Tôi quay vào lặng lẽ
Chợt thấy mình cô đơn
Giữa ngổn ngang bàn ghế.

Khi người không yêu ta
Buồn đã thành một nhẽ
Khi ta không yêu người
Sao cũng buồn đến thế?

Như đánh mất điều gì
Lòng bâng khuâng khó tả
Như thể mắc nợ ai
Món nợ không thể trả.

Có lẽ ta thương người
Giờ này đang lủi thủi
Hay là ta thương ta
Từng chịu nhiều hắt hủi?

Ngỡ chẳng có gì đâu
Mà sao thành rắc rối.
Tất cả chỉ một lần
Nói hay là không nói...

Comments

(4 total) Post a Comment
Bố để cái ảnh xa qua, con cứ tưởng là anh nào..đọc dưới mới giật mình là Hanh Le Quoc.
Ki ki...
con thích bài thơ này đó bố...mà con nghĩ nó lột tả đúng tâm trạng của bố rồi...!
Friday 30 November 2007 - 09:57AM (ICT) Remove Comment
Q A ơi. Bố có nhiều bạn đâu mà add họ vào? "Lonely man" mà lại "from the past" ("xưa rồi") thì chỉ lang thang một mình trên mạng thôi. Con sói già lết đi từng bước mỏi mệt, giữa rừng thông tin mênh mông. Bạn bè của bố ư? Hãy để yên cho họ ngủ con ạ. Mai họ còn phải làm việc để có cái mà nuôi chồng, nuôi vợ, nuôi con; hoặc là góp trí và lực cho một sự nghiệp lớn lao nào đó. Đời là bể khổ! Thương thay kiếp người.
Saturday 1 December 2007 - 12:15AM (ICT) Remove Comment
hehe,sao chú Hạnh lại là lonely man được nhỉ?chú còn sành điệu hơn bố cháu nhìu.Lê Công Tú mới là "the man from the past".khà khà...
Tuesday 4 December 2007 - 09:57PM (ICT) Remove Comment
Trước kia chú cũng tưởng Lê Công Tú chỉ là "Từ cậu bé chăn trâu đến Chuyên viên chính phòng Đào tạo", mà lại chăn trâu ở Quảng Xương - Thanh Hóa, quê hương của Di-gan Vietnam. Sau này chú mới ngỡ ngàng rằng ông ta còn là đồng hương của Bà Triệu xưa kia và những Đào Duy Từ (xưa), Hữu Loan (Màu tím hoa sim - chưa xưa lắm).
Tuesday 4 December 2007 - 10:29PM (ICT) Remove Comment

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét