Chào mừng bạn đến với Blog LonelyMan!

Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2007

29 December 2007 : Cún Anh - Cún Em

11:33 5 thg 7 2007Cá nhân0 Lượt xem 0

Tags: fale291207 | Edit Tags Saturday 29 December 2007 - 06:34PM (ICT) Edit | Delete
Next Post: 30 December 2007 Previous Post: VIỆT PHƯƠNG

Comments

(1 total) Post a Comment
  • Anonymous
  • Offline
Sự lãng mạn xanh êm đềm và yêu thương say mê, cuồng nhiệt pha trộn, quyện vào nhau, rồi cuối cùng đưa người đọc về một cảm giác sâu lắng, đọng lại trong câu cuối "Anh nhắm mắt thương về chốn ấy lủi thủi Em!...". Bài thơ này của Nguyễn Trọng Tạo rất hay.
Sunday 30 December 2007 - 12:53AM (PST) Remove Comment

Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2007

07 December 2007: Bai dien van hay nhat moi thoi dai


07 December 2007: Bai dien van hay nhat moi thoi dai
người bạn trung thành nhất với con người






Diễn văn của luật sư Georger Graham Vest tại một phiên toà xét xử vụ kiện người hàng xóm làm chết con chó của thân chủ, được phóng viên Wiliam Safire của Báo The New York Times bình chọn là hay nhất trong tất cả các bài diễn văn, lời tựa trên thế giới trong khoảng 1000 năm qua.
_______________________________________________________________

Thưa quý ngài hội thẩm,
Người bạn tốt nhất mà con người có được trên thế giới này có thể có một ngày nào đó hoá ra kẻ thù quay ra chống lại ta. Con cái mà ta nuôi dưỡng với tình thương yêu hết mực rồi có thể là một lũ vô ơn. Những người gần gũi, thân thiết ta nhất, những người gởi gắm hạnh phúc và danh dự có thể trở thành kẻ phản bội, phụ bạc lòng tin cậy và sự trung thành. Tiền bạc mà con người có rồi sẽ mất đi. Nó mất đi đúng vào lúc ta cần nó nhất. Tiếng tăm của con người cũng có thể tiêu tan trong phút chốc bởi một hành động dại một giờ. Những kẻ phủ phục tôn vinh ta khi ta thành đạt có thể sẽ là những kẻ đầu tiên ném đá vào ta khi ta lỡ vận. Duy có một người bạn không bao giờ rời bỏ ta, không bao giờ tỏ ra vô ơn hay tráo trở, đó là con chó của ta.

Con chó của ta luôn ở bên cạnh ta trong phú quí cũng như lúc bần hàn, khi khỏe mạnh cũng như lúc ốm đau. Nó ngủ yên trên nền đất lạnh, dù gió đông cắt da cắt thịt hay bão tuyết vùi miễn sao được kề cận bên chủ là được. Nó hôn bàn tay ta dù khi ta không còn thức ăn gì cho nó. Nó liếm vết thương của ta và những trầy xước mà ta hứng chịu khi va chạm với cuộc đời tàn bạo này. Nó canh giấc ngủ của ta như thể ta là ông hoàng, dù ta có là một gã ăn mày. Dù khi ta đã tán gia bại sản, thân tàn danh liệt thì vẫn còn con chó trung thành với tình yêu nó dành cho ta như thái dương trên bầu trời. Nếu chẳng may số phận đá ta ra rìa xã hội, không bạn bè, vô gia cư thì con chó trung thành chỉ xin ta một ân huệ là cho nó được đồng hành, cho nó được là kẻ bảo vệ ta trước hiểm nguy, giúp ta chống lại kẻ thù.

Và một khi trò đời hạ màn, thần chết đến rước linh hồn ta đi, để lại thân xác ta trong lòng đất lạnh, thì khi ấy, khi tất cả thân bằng quyến hữu đã phủi tay sau nắm đất cuối cùng và quay đi để sống tiếp cuộc đời của họ, thì khi ấy vẫn còn bên nấm mồ ta con chó cao thượng của ta nằm gục mõm giữa hai chân trước, đôi mắt ướt buồn vẫn mở to cảnh giác, trung thành và trung thực ngay cả khi ta đã chết rồi.

Comments

(2 total) Post a Comment
Bai nay luc dau doc nghe quen quen, mai moi nho ra la da duoc nghe thay day mon Ly luan giao duc cua em doc cach da 3 thang thay a.
Saturday 8 December 2007 - 08:19PM (ICT) Remove Comment
Bài này có từ lâu lắm rồi Xiaoneko ạ. Nhưng mà tính thời sự của nó chắc là còn mãi, cho đến khi trên đời này hết sạch người và hết sạch chó. Xiaoneko còn nhớ là Lonely Man đã hăm hở giới thiệu việc làm cho bạn, mà không biết rằng người ta đang làm tiền à?
Saturday 8 December 2007 - 09:33PM (ICT) Remove Comment

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2007

03 December 2007: VIETNAM - SINGAPORE: 2 - 3

20:05 3 thg 12 2007Công khai179 Lượt xem1

2 December 2007


05:07 2 thg 12 2007

Thơ tình Trương Đình Tuyển




03:07 2 thg 12 2007
Thế là quen biết em
Thế là miên man nhớ
Em đằm thắm dịu êm
Lòng anh là ngọn lửa



Đất làm ta cách trở
Giữa mùa xuân tươi xanh
Trời đưa ta gặp gỡ
Trong mùa thu mát lành



Vụng về và chậm muộn
Sao cứ nhiều đam mê
Thu có còn đủ nắmg
Cho xôn xao mùa về
Tags: tho.truong.dinh.tuyen | Edit Tags
Sunday 2 December 2007 - 04:34AM (ICT) Edit | Delete

Comments

(2 total) Post a Comment
Thầy nhiều cảm hứng thế, post mấy bài liền hi hi
Sunday 2 December 2007 - 02:24PM (ICT) Remove Comment
Khi mệt mỏi, căng thẳng thì mình cũng như con thuyền đang trong hoặc vừa qua dông bão thôi. Lúc ấy thì thơ, với bố, là cái vịnh nhỏ thanh bình. Ở đấy người thuỷ thủ già này có thể ngủ ngon, có thể đắm chìm trong kỷ niệm nào đó hoặc mơ mộng.
Sunday 2 December 2007 - 02:47PM (ICT) Remove

Thêm một