-
Như trời xanh bắt đầu từ ánh sáng
Cứ mỗi ngày anh lại muốn gặp em
Như mỗi ngày đêm lụi nắng ngời lên
Chiều bâng khuâng khi hoa tím lại nở
Anh muốn bóp trái tim mình đến vỡ
Anh muốn tìm điều dễ ghét trong em
Tìm được rồi anh lại thấy yêu thêm
Mỗi con đường, mỗi bậc thềm khóm lá
Mang tình yêu, thành tình yêu tất cả
Mỗi việc anh làm là một đóa sương mai
Mang hình em như mang ánh mặt trời
Khi chưa gặp em anh mới sống cuộc đời một nửa
Chưa biết sự đắng cay ngọt ngào và lạnh lùng bốc lửa
Ta chẳng thể nào không trở thành nhau
Đêm mọc sao lên trời mở chiều sâu
Đến bây giờ từ đâu không nhớ nữa
Buổi sáng mai nao lại chẳng ban đầu.Tags: | Edit Tags Sunday 4 May 2008 - 03:05PM (ICT) Edit | Delete
Next Post: Im lặng Previous Post: Trịnh Công Sơn: Người đi hành hương
Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2008
Việt Phương: Anh bắt đầu từ em
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Comments
(4 total) Post a CommentAnh muon bop trai tim minh den vo...
từ xa xôi đến một nửa
Từ đêm lụi nắng đến trở thành nhau,
từ xanh tóc đến bạc đầu
và từ đâu không nhớ nữa
lại như ban đầu...
Ta đem chôn tình yêu
Rồi trồng lên bia mộ
Lạy chúa! Thế là xong
Hai đứa cùng nói khẽ...
Nhưng tình yêu vùng dậy
Trách móc nhìn chúng ta
Các người nói gì vậy ?
Ta đang sống đây mà
Tặng LM một chút thơ để LM biết rằng TY không bao giờ mất đi mà nó sống mãi với thời gian.....
Còn
Cát bụi bay đi mây nổi trôi qua
Vinh quang thật vinh quang hờ hết kiệt
Còn lại tình yêu còn lòng vị tha
Còn xanh biếc một mùa thu luyến tiếc
Còn một bến sông cánh bồng biền biệt
Còn một hoàng hôn tha thiết nhìn theo.