Chào mừng bạn đến với Blog LonelyMan!

Thứ Tư, 7 tháng 5, 2008

Im lặng



12:19 7 thg 5 2008Công khai76 Lượt xem24

Hồi nãy, lúc cả nhà đang ngồi ăn trưa, VTV đưa tin về hợp tác trong lĩnh vực công nghệ thông tin giữa một tập đoàn Hoa Kì và ngành giáo dục VN, Trên màn hình xuất hiện thầy QTN đang trả lời phỏng vấn.
Thằng con tôi hỏi:
- Bác này dạo trước bị đâm dao vào mông ngoài đường hả bố?
- Ừ, lâu lâu rồi.
- Sao lại bị đâm. Bắt được bọn đâm chưa bố?
- À, chắc bị đâm nhầm ấy mà. Làm sao bắt được chứ! Bọn nó đâm rồi bỏ chạy...
- Ồ, thì mọi người đi đường chắc là tri hô, nhớ số xe máy, gọi công an... Thế nào mà chẳng tìm được.
- Nhưng mà ai tri hô? Ai gọi công an? Người ta ngại dính vào mấy cái vụ ấy con ạ.
Trả lời xong con trai, tôi lặng người đi, nuốt vội cho xong chén cơm rồi vội vã lên đây type vội vài dòng.

NHỮNG KỈ NIỆM BUỒN

I. Ba mươi năm trước
Tôi và bác xếp hàng mua vé xe đi về quê. Trật tự. Còn lâu mới đến giờ bán vé. Ấy thế nhưng, cô bán vé xuất hiện thì cũng là lúc mấy người từ đâu chạy đến và chẳng ngần ngại gạt  hai cụ già ở đầu dãy. Hết sức bực bội, tôi chạy lên và hét:
- Này, hai cụ xếp từ sáng. Bọn mày ra sau xếp hàng.
Nhóm kia, gồm vài thằng choai choai, chẳng thèm xếp hàng mà ngoan ngoãn bỏ đi.
Tôi hớn hở quay lại xếp hàng.
Mua vé xong, tôi khoan khoái đi ra. Bỗng "Bộp!". Đầu tôi choáng váng. Một nửa viên gạch văng ra trước mặt. May mà tôi đội cái mũ cối nên chỉ bị choáng thôi. Tôi ngoảnh lại nhìn: Trước mắt tôi là một trong số mấy cậu choai choai vừa rồi. Nó đứng một mình. Chỉ có điều, sau nó độ vài bước là khoảng 5-6 thàng cao to, trợn mắt, tay chống nạnh, đều tăm tắp, mắt lạnh lùng chĩa thẳng vào tôi, tuyệt nhiên không một lời! Tôi hiểu. Và lặng lẽ đi. Tôi không nói gì. Thằng bé không nói gì. Bọn kia không nói gì. Đó là một cuộc đối thoại đặc biệt trong đời tôi mà tôi chẳng bao giờ quên được, khi mà cả ba bên đều im lặng, nhưng thật ra cả ba bên đều gầm thét trong lòng.

Tôi mời bác tôi vào quán nước. Ông không uống. Và cũng chẳng nói một lời.
Mãi tới lúc gần về tới nhà, ông mới nhẹ nhàng bảo:
- H à,  con tốt bụng nhưng mà ngu lắm!
- Con ... Con tức qua bác ạ. Mọi người ở đó toàn phụ nữ, con mà không lên tiếng, xấu hổ lắm.

II. Hai năm trước
Tôi đang trên xe khách từ Hà Nội vào Vinh. Đến Thanh Hóa, một chiếc xe hơi, biển số đẹp như mơ, vượt lên rồi giảm tốc độ dần ngay trước xe khách, rồi dừng hẳn, khiến xe của chúng tôi chẳng còn cách nào khác là phải dừng.
Từ trong xe, hai thanh niên lực lượng bước lên xe chúng tôi, không một lời, kéo cậu phụ xe xuống, giáng một quả đấm vào mặt cậu rồi kéo xềnh xệch vào quán vê đường rồi mất hút vào phía trong. Tôi kêu lên:"Gọi công an". Tất cả mọi người trên xe im lặng. Tôi chợt nhớ đến lần bị bác tôi giận. Lặng lẽ ngồi im. Chưa đầy một phút sau, hai xe máy ốp sát vào xe khách chúng tôi, một thằng ngồi sau, đứng thẳng lên xe, thò đầu qua cửa sổ, quát hỏi:"Vừa rồi thằng nào bảo kêu công an?". Tất cả im lặng.

III. Cách đây một năm
Lần này, tôi từ Vinh ra Hà Nội. Xe cơ quan đưa tôi và mấy đồng nghiệp đi công tác đang trên đường về.
Chúng tôi ăn tại một nhà hàng ven đường. Thịt dê. Tiết canh. Rượu quốc lủi.
Khệnh khạng ra xe. Tôi nghe tiếng chửi nhau tục tĩu. Trước mặt tôi, hai thanh niên hầm hầm nhìn một thanh niên khác đối diện, và tay này chỉ có một mình, nhưng lại cầm hòn đá to gần bằng trái bưởi. Hai chiếc xe máy đang đổ kềnh nằm trên đường. Tôi hùng hổ xông đến, làm ra vẻ mình là đại ca vùng ấy, miệng hét to:"Mấy thằng trong kia có ra không thì bảo! Mẹ kiếp, để chúng nó đánh nhau trước cửa nhà hàng mình à?". Rồi tôi chen vào giữa, đanh giọng chỉ vào mặt cậu cầm hòn đá:"Có bỏ xuống không con?", và ngoảnh sang hai cậu kia:"Dựng xe lên, dựng cả cho thằng kia". Tất cả lặng lẽ làm theo lệnh tôi. Răm rắp. Tôi quát:"Được rồi, ai đi đường nấy. Tết  nhát đến nơi rồi, bày trò khỉ để nằm viện cả lũ à."

Xong, chúng tôi lên xe. Mọi người chẳng ai bảo ai, cùng cười phá lên.Ah Thi: Không ngờ hôm nay sếp làm Lục Vân Tiên!
Anh Kh: Liều quá. Nó mà say rượu hay trúng bọn nghiện thì sếp chết oan!
Anh T: May! Tớ cứ ngớ cả người ra, chẳng biết làm gì. Nhanh quá. Mà sếp đóng vai "anh chị" quá đạt!
Tôi: Ha ha ha, các bố đ. hiểu gì cả. Vừa rồi cái thằng tôi vẫn im lặng. Ấy là tiết canh dê và rượu quốc lủi hét to đấy chứ.Tất cả lại im lặng. Trong tôi, văng vẳng lời bác tôi cách đây ba mươi năm:"H à, Con tốt bụng nhưng mà ngu lắm!"
  • Lộc Vừng
    • Lộc Vừng
    • 22:04 15 thg 2 2012
    Đọc bài này của bạn mình nhớ lại hồi sinh viên. Một lần đi xe buyt từ ga HN về trường. Xe chạy đến Ô chợ Dừa thì một bọn ba thanh niên lên. Ngồi cạnh ghế mình là một chị, khoảng ngoài 30 tuổi. Ba tên kia tới ngay trước mặt chị ấy và mình và giở bộ bài đỏ đen ra chơi. Mình nhìn qua thấy cũng dễ quá đi. Chị ngồi bên cạnh bị chúng gạ chơi, thế là chị ấy lần lượt móc ví lấy hết tiền ra đặt. Mình mới cấu vào lưng chị ấy. Ai dè ngay sau mình có một tay. Hắn ta cốc cốc lên đầu mình. Mình quay lại nhìn thì hắn lè cái lưỡi có con dao lam sáng loáng làm mình rợn tóc gáy, ngồi im. Chị kia tháo cả nhẫn, cả dây chuyền, giống như một con thiêu thân muốn cứu lại tài sản đã mất, nhưng càng cứu thì càng vô vọng. Lúc ấy xe cũng chạy đến ngang khu Cao Xà Lá, bọn chúng xuống xe. Trên xe lúc ấy mọi người mới xúm vào nói chị kia dại. Chị ấy vừa khóc vừa nói: sao mọi người không bảo cho tôi từ sớm. Nghe thấy xấu hổ quá, và thấy đau trong tim....
    • LonelyMan
      • LonelyMan
      • 23:22 15 thg 2 2012
      Cái ác hoành hành khắp nơi. Mình không tin là có nạn dịch vô cảm trong cộng đồng. Sự căm phẫn, lòng xót xa, thương cảm đồng bào, đồng loại vẫn luôn nguyên vẹn!Nhưng, thật đáng tiếc, dù có xắn tay lên để tóm lấy cái ác mà nhét vô tù được đi nữa thì chẳng mấy bữa lại thấy nó lù lù trước mặt và hoạnh họe ta! "Thôi đành nhắm mắt đưa chân..."! Người ta sẽ không muốn làm Lục Vân Tiên nữa! Xót!
  • MD7461
    • MD7461
    • 19:00 11 thg 5 2008
    ...........................
    • nn
      • nn
      • 23:48 8 thg 5 2008
      Chuyện này nên đưa qua cho báo nào đó để có nhiều người đọc, góp phần nhắc nhở mọi người về trách nhiệm đối với xã hội. Vấn đề này không mới, nhưng vẫn đang là nỗi bức xúc đang tồn tại khắp nơi ở VN.
      • Ngoc
        • Ngoc
        • 21:40 8 thg 5 2008
        Riêng Em thì em không mong muốn những chuyện đó xảy ra trong cuộc sống một chút nào hết vì nó sẽ làm mọi người đau đớn và không bao giờ quên được ..
        • SJC
          • SJC
          • 21:25 8 thg 5 2008
          Tại... số anh gặp tòan chuyện xui!
          • Người dùng Yahoo!
            • Người dùng Yahoo!
            • 20:44 8 thg 5 2008
            Những chuyện Anh kể như thế bây giờ cũng nhiều lắm .
            Nhiều  lúc cũng khó chịu làm sao , nhưng lỡ đường giữa chợ làm sao ai biết chuyện gì xẩy ra với ai , chỉ vì mọi người trong hoàn cảnh đó không đoàn kết mà phải thôi , vì bọn đó liều quá , ai mà không sợ thiệt thân
            thôi thì tuỳ cơ ứng biến trên con đường mưu sinh ...
            Chuc Anh ngày mới bình an cùng gia đình
            • Xanh Rêu
              • Xanh Rêu
              • 20:19 8 thg 5 2008
              im lang la vang
              noi la bac
              khoi to la thua thiet
              cong an hihi
              cuop dem la giac cuop ngay la quan... thoi nay quan cung cuop lun ca dem nua
              that's trust
              • CAT BUI PHU` DU
                • CAT BUI PHU` DU
                • 20:09 8 thg 5 2008
                Em cũng luôn dũng cảm bắt ăn trộm trong khu tập thể của em đấy. Hì hì, may quá đuổi thằng ăn trộm chạy quá trời chứ nó không có quay lại liệng đá vào đầu em. Mọi người cứ bảo em là " bà mẹ Việt Nam anh hùng ". Mà bây giờ có nón bảo hiểm rồi, không sợ đánh lén đâu, lại có "dế" cầm tay, khi giữa đàng gặp chuyện bất bình thì gọi cho 113 liền, tất nhiên là phải khôn khéo (điều này thì người lương thiện lại ít có khi nghĩ ra trong tình trạng khẩn cấp)
                • hoangthi_giao
                  • hoangthi_giao
                  • 19:56 8 thg 5 2008
                  Doi voi nhung ke luu manh, thi dung la kho that.Im lang hay len tieng la ca van de ve tinh mang nhu choi.
                  Im lang de nuoi chi lon mot ngay co du suc manh len tieng voi bon chung( Nhu LLM).
                  Minh so no_no khong so minh
                  Minh khong so no_no so minh_O hay!
                  Co the lan cuoi cung LLM da gap may khong bi lu con do phan khang. Nhung cung co the vi cai uy va thai do het suc Luc Van Tien da lam chung hoang hon khiep via.
                  Tom lai: Thai do cua con nguoi quyet dinh ket qua.
                  Neu Luc Van Tien cung bi chung phang lai thi sao nhi?Cung danh phai song chet voi chung chu anh?Da dam lao thi phai theo lao...Nhung co le luc day se co nhieu nguoi noi mau Luc Van Tien theo anh de bao ve anh day...Co the lam chu. Anh hung tao ra anh hung ma...Em trom nghi the!
                  • Quynh
                    • Quynh
                    • 19:41 8 thg 5 2008
                    Bra vo anh wá, ở chổ làm Lục Vân Tiên ý , típ tục phát huy đi anh , nhưng nhớ chuẩn bị xe cứu thương để bên đấy hehe ...Nhưng nói gì nói chứ ai cũng yêu tinh thần Lục Vân Tiên hết . Tặng anh hình minh họa của em nà .
                    • WalkInClouds
                      c'est la vie anh ạ. và như Trịnh đã viết "Im lặng thở dài, tôi đã lắng nghe "...
                      Sao mà đời có nhiều thứ tar1i tai gai mắt thế nhỉ ? mà hình như Lục Vân Tiên thời này đã chết hết cả rồi ! Chao ơi...
                      • Chuồn Chuồn Ngọc
                        Hi! Chào ngày mới...
                      • Hong
                        • Hong
                        • 00:24 8 thg 5 2008
                        Im lang la vang ...noi chuyen la bac ...hiii..sao nua em quen roi ...nhung noi chung phai tuy co ung bien , dung qua anh hung ma thiet than vi bay gio ghe lam ....hiii,,,nhung nam nhi ma anh hung thi cung hay do chu ...khen anh do nha ...hiii....
                        • LonelyMan
                          "Nói là bạc, im lặng là vàng và lắng nghe là kim cương " P à. Anh vừa chạy bên nhà cũ về nên bây giờ mới trả lời được. Bên ấy vô các entries lâu quá, chẳng còm được cho ai.
                      • Lan Tran
                        Em thì hên hơn anh, ngày xưa em chẳng biết sợ ai hết cứ thấy sai trái  là nói liền nhưng cũng may là  không sao hết.
                        Sau này có gia đình em được ở trong một môi trường mà con người sống với nhau nhiều mặt nên cũng học hỏi được nhiều điều sau khi phải trả giá cho sự thẳng thắn nên bây giờ cũng biết nên im lặng những lúc buộc phải im lặng đó.
                        • LonelyMan
                          Chào bạn. Mình vừa tạt qua nhà bạn bên kia, chỉ cười một cái mà "thằng Yahoo" cũng xơi mất cả chục phút ấy chứ! (Mình hơi... điêu một chút! Chắc 5 phút ). Cái mà mình buồn chính là ở chỗ hầu như tất cả chúng ta đều trở nên tính toán hơn, dè dặt hơn trước hoàn cảnh bạn ạ. Mình chẳng mong gì ai cũng là Lục Vân Tiên cả, nhưng làm sao có thể giải thích được sự im lặng của cả đám đông "khán giả" khi chỉ vài kẻ vô học quậy phá, đánh đập, nhục mạ người khác? Muốn tin lắm vào một tương lai gần, khi con người ta hết dửng dưng trước những cảnh chướng tai gai mắt.
                      • Tulip
                        • Tulip
                        • 21:30 7 thg 5 2008
                        Một bài học mà phải học đến 29 năm anh nhỉ !
                        • LonelyMan
                          Trong trường hợp này, lời dạy của Lenin "Học, học nữa, học mãi!" không thể được áp dụng phải không Lip? Học xong chắc bọn quậy kia đánh chết hết con người ta rồi!
                      • myheart
                        Hoan hô, thật ra thì Lonelyman chưa bao giờ im lặng cả. Mừng cho Lonelyman vẫn còn nguyên vẹn. Sẹo một chút, lại ở chân, nhằm nhò gì. Hi hi.
                        • LonelyMan
                          Đúng, ở chân có chút sẹo thì chẳng sao. Nhưng tâm hồn thì chằng chịt sẹo đấy! Nhiều vết do chính lương tâm cắn rứt mà thành đấy.
                      • Leo
                        • Leo
                        • 18:51 7 thg 5 2008
                        hik,đôi khi ra đường gặp mấy thằng choai choai làm mấy chuyện ngứa mắt mà vẩn phải im lặng,chán thật :(
                        • LonelyMan
                          Vấn đề đau hơn không phải là chỉ có mấy thằng choai choai đâu Leo à. Cái xe biển số đẹp như mơ kia, trong entry này, chắc chắn là của các "con Trời" rồi mà. Đau hơn nữa, khi mà sự lãnh cảm, sự yếu đuối, hèn nhát... đã trở thành căn bệnh trầm kha, và "im lặng" trở thành cứu cánh!
                      • khatigon
                        KTG cung co mot lan bat ban minh "im lang" nhu vay do.Cung la chuyen xe tu Vinh ve Ha noi co hai chu bo doi con tre qua giang xe nhung tien khong du tra lien bi lo xe xo xuong duong khi xe dang chay...khong biet chet song ra sao?ban minh cung long lon len dinhhet bon nha xe nhung minh keo ban ngoi xuong va bao nen im lang...Hen qua phai khong?
                        • LonelyMan
                          Ừ, hèn mà cũng chẳng hèn... May cho anh bạn kia nhờ có KTG chứ không thì đi viện là cái chắc! Buồn quá. Buồn vì chỉ có anh bạn kia phản ứng
                      • Chuồn Chuồn Ngọc
                        Kỷ niệm vẫn mãi là kỷ niệm. Nhưng có quá khứ mới có ngày nay, hôm nay là quá khứ của ngày mai rồi, ngày mai là quá khứ của ngày kia. Ngày nối tiếp ngày, kỷ niệm nối tiếp những kỷ niệm. hãy trân trọng và lưu giữ...
                        • LonelyMan
                          Cảm ơn Thuy146ts nhé. Đúng, kỉ niệm, dù vui hay buồn, mình sẽ giữ mãi trong lòng. Dẫu cố quên thì cũng chẳng quên được.
                      • hm
                        • hm
                        • 15:13 7 thg 5 2008
                        Tại 1 lớp học, thầy giáo dặn dò hs nghỉ học vì ngày mai là ngày Giỗ tổ Hùng Vương! 1 cậu hs vì mải nói chuyện không nghe thấy thầy nói, quay sang hỏi bạn:.". gì cơ, nghỉ hả, sao được nghỉ???", cậu bạn đáp, mặt tỉnh queo: Ngày giỗ Hùng Đại Ca - nên được nghỉ- có thế mà cũng không biết!
                        • LonelyMan
                          Chuyện học đường quả là có nhiều chuyện buồn. Thỉnh thoảng học sinh uýnh thầy cô giáo trên lớp, báo chí vẫn đưa tin đấy thôi. Suy cho cùng, đấy là hệ quả tất yếu của "sự nghiệp giáo dục", gieo gì gặt nấy thôi. Thuở vàng son của đạo thầy trò đâu rồi?
                      • Let's smile
                        chào chú ^^ chú tên chi dzậy ?
                        • LonelyMan
                            Chào cháu. Cảm ơn Let's Smile! Chú tên là LonelyManFromThePast mà. Tên hơi dài cháu nhỉ?
                      • Người dùng Yahoo!
                        • Người dùng Yahoo!
                        • 14:09 7 thg 5 2008
                        "Im lặng" ! Vâng cách đây 30 năm anh đã hiểu thế nào im lặng. Và trong suy nghĩ của em thì bây cũng vẫn vậy thôi anh à. Em hiện tại vẫn có lúc phải "im lặng" đó anh! Dù biết vậy là không nên nhưng nhìn đi ngó lại mình không im lặng thì chỉ có đơn thương độc mã thôi anh à. Thật đáng sợ cho cái "im lặng" đó phải không anh? Nghĩ mà buồn nhưng còn biết làm sao đây trước những khoảng tối diễn ra trong xã hội này ???
                        • LonelyMan
                          Có lần, trong một entry ở blog bên Yahoo!360 mình đã kêu lên: IM LẶNG NHIỀU KHI KINH KHỦNG HƠN CẢ GÀO THÉT! Thật ra, chẳng ai im lặng trong lòng, tất cả đều sôi sục, nhưng... im lặng!
                      • Rose Luong Thu Hong
                        Silent is gold or...........?????
                        • LonelyMan
                          Silence, generally speaking, is gold, as the saying goes. But, in this case, silence is really cowardice and shame, mate!
                      • phuong tim
                        Khi nào có võ thì hãy ra làm anh hùng, cả võ tay chân ,lẫn võ miệng anh  à. Còn không thì nên... im lặng
                        • LonelyMan
                          Ừ, thì bụng
                          cũng bảo dạ là IM LẶNG, thế nhưng đôi khi lương tâm bất chợt lên tiếng,
                          và mặt mày sây sẩm, gẫy răng là cái chắc, nếu mình đơn độc. Ở bắp chân
                          của anh hiện còn một vết sẹo, hậu quả của một vụ không im lặng hồi còn
                          đi học đó em!

                      Không có nhận xét nào:

                      Đăng nhận xét