Chào mừng bạn đến với Blog LonelyMan!

Thứ Hai, 26 tháng 5, 2008

Kìa dáng ai như dáng chị, dáng mẹ tôi - Yahoo 360


11:27 26 thg 5 2008


Trong đợt sốt giá gạo mấy tuần trước, người ta xôn xao bàn tán mọi nơi mọi chỗ: báo chí, truyền hình, công sở, đường phố, và trong từng bữa ăn của mọi nhà...


Có một người chẳng giống ai, lập dị, vui ra mặt: Phen này thì..."Hết gạo chạy rông/ Nhất nông nhì sỹ"! Người ấy chính là.... tôi! Tôi cứ nghĩ một cách đơn giản rằng, giá nông sản lên thì chắc người làm ruộng cũng dễ thở hơn một tý khi mà thành quả lao động của họ có giá hơn. Khỏi phải giảng giải cho tôi rằng, sự bình ổn giá cả các nhu yếu phẩm là cực kỳ quan trọng đối với từng quốc gia, rằng sự mất ổn định của các nhu yếu phẩm sẽ kéo theo sự chao đảo, rối loạn của mỗi nền kinh tế.


Tôi chỉ nghĩ một cách ngây thơ rằng, mồ hôi của người nông dân sẽ có giá hơn, khi mà giá gạo tăng lên...

Tôi là một kẻ "hâm tỷ độ"! Ra chợ, tôi chưa bao giờ mặc cả, dẫu rằng mình chẳng phải giàu có gì. Tôi chỉ hỏi giá và trả tiền. Rất nhiều khi tôi chỉ nói số lượng các thứ cân mua, người ta nói với tôi tổng số tiền, và tôi cứ thế móc ví lấy tiền mà trả. Rất nhiều khi, cái tờ bạc 100.000, 200.000 của tôi được chìa ra, và lòng tôi se lại khi bàn tay khô đét, gày guộc của người bán lần sờ kiếm những đồng xu, những tờ tiền lẻ để gom đủ tiền "thối lại" cho tôi. Và, thật buồn cười với những pha khó xử của tôi khi về nhà. Không hiếm những lần tôi ấp úng chẳng biết trả lời rau bao nhiêu một mớ hay cá bao nhiêu một ký! Có những khi tôi nói bừa, nói giá thấp hơn để khỏi bị chê là mua đắt, thì lại càng tệ hơn, bởi lòi cái đuôi nói dối: giá mà tôi nói ra thấp hơn nhiều giá thực, và trở nên phi lý!


Thôi thì đành chịu tiếng hâm vậy! Lẽ nào một bữa nhậu tiền triệu thì chẳng băn khoăn chút nào, mà lại đi trả giá từng cọng rau quả cà? Cọng rau ấy, quả cà ấy là mồ hôi, rất nhiều mồ hôi của ai đó như mẹ tôi, như cha tôi, như chính tôi xưa kia một thuở cầm cày thời niên thiếu. Trả giá mớ tép trên mẹt của chị kia hay trái cam kia trong sọt của anh nọ làm gì, khi mà họ đã chẳng thể để lại cho các con mình ăn, mà phải nén lòng đem đi bán...!

Hâm chăng? Ừ, tôi chỉ là một kẻ quê mùa, chỉ nghĩ đơn giản vậy thôi.

Comments

(22 total) Post a Comment
Nếu em mà gặp được "cái gã" hâm ấy. Em sẽ rất vui sướng và quý trọng để được bắt tay "cái gã hâm tỷ độ" ấy thật chặt đấy anh ạ!
Monday 26 May 2008 - 11:21AM (ICT) Remove Comment
Anh ạ , đọc bài này thấy mến và ái mộ cái lão hâm ấy quá anh ạ .
Monday 26 May 2008 - 01:02AM (EDT) Remove Comment
ham mà thế ,ai chẳng muốn hâm chứ!
Monday 26 May 2008 - 12:41PM (ICT) Remove Comment
Em chưa một ngày làm ruộng nhưng mỗi lần về thăm quê, vẫn thấy dân mình cơ cực lắm. Diện tích nông điền ngày càng thu hẹp nhường chỗ cho những công trình đô thị hoá nên những cực khổ hôm nay chỉ là bước đầu còn tương lai sau này ko biết ra sao nữa anh nhỉ, khi những đồng tiền người dân có được từ những đền bù tiêu dần hết......
Monday 26 May 2008 - 01:03PM (ICT) Remove Comment
Nếu theo anh như vậy là " hâm " CG còn hâm hơn ...
Monday 26 May 2008 - 02:09PM (ICT) Remove Comment
  • Anonymous
  • Offline
Đọc cảm động lắm. Thank you.
Monday 26 May 2008 - 01:22AM (PDT) Remove Comment
Nghịch lý là giá gạo có lên đến bao nhiêu thì người nông dân vẫn khổ thế!
Monday 26 May 2008 - 02:33AM (MDT) Remove Comment
Bài hát đúng ngay tâm trạng chuẩn bị về quê của SD. Rất tâm đắt những câu sau:
"...Nước qua cầu thời gian trôi mau
Nơi bền lâu là nơi lắng sâu
Thiếu quê hương ta về ta về đâu ?"
Monday 26 May 2008 - 03:59PM (ICT) Remove Comment
Giá cả càng lên cao thì bọn con buôn càng được lợi , chứ nhà nông , nhà vườn vẫn tội nghiệp lắm anh ơi.
Monday 26 May 2008 - 08:30PM (ICT) Remove Comment
Chào các bạn. Thật vui khi nhận được nhiều comments trong hoàn cảnh Yahoo không mấy thuận lợi này. Cảm ơn nhiều lắm, các bạn nhé!

Quạnh Vắng: Hai anh em mình đều "hâm" cả, đó là một điều vui. Hy vọng một ngày nào đó sẽ uống bia, cafe với nhau, không phải ở quán ảo!

My Dung, Zung Zinh, Cỏ Gai, Anonymous: Như vậy là các bạn cũng thuộc nhóm "hâm". Rất vui khi có nhiều người hâm chỉ vì thương người nghèo khó và những người lao động.

Arian, Kim Phuong: Tất nhiên là cú "sốt" ấy chẳng phải tự nhiên mà xuất hiện. Và chúng ta đều hiểu chỉ có những nhà đầu cơ mới được lợi! Nhưng dù sao, hạt gạo/ hạt mồ hôi cũng được nhìn nhận với một cái nhìn trân trọng hơn; và nhà nông cũng được chút xíu rơi vãi nào đó chứ! Nước nổi, bèo nổi chăng?

Sỏi Đá: Anh thích bài này ngay từ khi nó xuất hiện. Chính anh là người đã tổ chức một đêm giao lưu cho sinh viên với Pho Đức Phương . Đêm ấy Trọng Tấn cũng dến hát. Đương nhiên anh yêu Trọng Tấn, nhưng ở entry này anh thích cài giọng Quang Linh với một chút hoang dã trong âm sắc cho hợp với thôn cùng xóm vắng.

Monday 26 May 2008 - 09:22PM (ICT) Remove Comment
Hình ảnh nhà em đây mà
Bố em đi cày
Mẹ và em đang cấy
Em sàng em xẩy, em xay
Thóc chạy vòng quanh cối xay..
Mẹ em gánh gồng lên chợ..
Bài hát...vòng xoay ...giấc mơ
Giấc mơ...
Tuesday 27 May 2008 - 02:26AM (ICT) Remove Comment
Anh có mấy tấm hình độc quá!
Monday 26 May 2008 - 06:18PM (PDT) Remove Comment
HoangThiGiao@: Rất vui khi bạn đã nhìn thấy hình bóng quê nhà và gia đình qua entry này. Cảm ơn Giao về những comment cho entry này bên "nhà mới" Yahô!Plus nhé.

CongToanLe@: Rất vui khi anh thích những tấm hình này. Anh có thể copy để dùng khi cần minh hoạ. Tiếc là không chơi bi-da nên chẳng biết cú smash thế nào mà comment cho entry của anh.
Tuesday 27 May 2008 - 11:25AM (ICT) Remove Comment
Chú ơi, có một thực tế là khoảng cách giữa giàu và nghèo ở VN mình giờ ngày càng xa. Các cụ nói chẳng sai: "Người ăn không hết, kẻ lần không ra". Khi bước vào những nhà hàng sang trọng chúng ta không bao giờ mà cả. Đồng tiền trong ấy có khi nào dùng những đồng xu, những tờ tiền lẻ? Nhưng khi đi chợ thì sao? Chúng ta tiêu những đồng xu, những tờ tiền lẻ ở đấy.

Dù vẫn biết những đóng góp của mỗi chúng ta cho những quỹ hỗ trợ khó khăn chưa thể xóa đi hết những cảnh đời đói khổ nhưng chúng ta vẫn phải làm. Không phải chỉ để xã hội bớt đi những giọt nước mắt mà còn để nhân lên trong mỗi trái tim Việt những nụ cười hạnh phúc.

Cháu không biết mình có hâm không nữa. NHưng chắc chắn trong cháu có trái tim Việt. Biết yêu hạt lúa quê mình, biết trân trọng những giọt mồ hôi, biết xót xa khi thấy một bàn tya nhăn nheo đen đúa...
Tuesday 27 May 2008 - 09:09PM (ICT) Remove Comment
"Về quê": Nhắc đến 2 từ đó thôi em đã thấy bồi hồi rồi.

Có lần anh đã nói với em về điều này rồi đúng không? "Hâm" ư? Cứ cho là như vậy đi. Nếu "hâm" mà tìm thấy niềm vui, niềm hạnh phúc thì em cũng muốn "hâm" lắm anh ạ.
Wednesday 28 May 2008 - 08:12AM (ICT) Remove Comment
LLM có mấy cái ảnh minh họa không thể chê vào đâu được!
Tuesday 27 May 2008 - 07:18PM (PDT) Remove Comment
Ai cũng có một quê nhà để nhớ.
Có những cánh đồng ngập nắng để thương.
Hạt gạo thơm được tạo ra thật vô thường.
Và thắm đậm biết bao giọt mồ hôi của người nông dân cần mẫn.


Wednesday 28 May 2008 - 09:33AM (ICT) Remove Comment
Gạo cho vào giã bao đau đớn.
Gạo giã ra rồi trắng tựa bông.
Sống ở trên đời người cũng vậy.
Gian nan vất vã ắt thành công.
Wednesday 28 May 2008 - 01:01PM (ICT) Remove Comment
Hãy hỏi cây rừng hoang dại
Hãy hỏi khe sâu, vực thẳm
Hãy hỏi biển rộng sông sâu
...
Và hỏi cả bản thân
Ta có biết?
Wednesday 28 May 2008 - 12:47AM (PDT) Remove Comment
Minh@: Chú cảm ơn Minh vì comment này nhé, và cả món quà rất quý cho nhà bên Plus. Mong sao có nhiều thanh niên nghĩ được như cháu!

Hoa Mộc Trắng@: EM đau chân, chưa khỏi, thế mà cung mọi người luận bàn về quê hương, về người nghèo và sự "hâm". Chúc em nhanh bình phục.

Winter@: Bạn đi nước ngoài về có vui không? Ở hải ngoại hổng có internet à/ sao lâu quá mới thấy xuất hiện? Cảm ơn Winter nhé. Mời bạn tự nhiên copy ảnh để dùng khi cần nhé.

Lan@: Những vần thơ thậy hay với những từ chủ quấn quyt nhau: QUÊ - CÁNH ĐỒNG - HẠT GẠO - MỒ HÔI - NÔNG DÂN. Quan sát từ ngữ được Lan sử dụng như vậy, anh phucj tư duy logic của Lan! Thanks.

ÁNh Nguyệt: Thật vui được kết bạn với Ánh Nguyệt. Những vàn thơ của Bác Hồ và những chỉ huấn của Người sẽ giúp ta vững bước tren con đường chinh phục nghèo khó!

Trinh@: Và hỏi bản thân/ Ta có biết?
Đương nhiên là ta biết, nhưng có thể chưa và sẽ chẳng bao giờ biết hết xuất xứ của những oan hồn bên bạt ngàn mộ chí. Bởi một lẽ giản đơn: Quá nhiều mộ chí, khi đất nước nghèo nàm này đã dâng không biết cơ man nào sinh mạng những người con bình thường, vô danh cho sự trường tồn của dân tộc và chủ quyền của đất nước.
Wednesday 28 May 2008 - 10:56PM (ICT) Remove Comment
Đọc entry, xem pictures và đọc các comments, Quan Họ vô cùng xúc động... Chẳng biets nói gì thêm, xin được chia sẻ cùng mọi người.
Thursday 29 May 2008 - 11:13PM (ICT) Remove Comment
Quan Họ: Thank you!
Friday 30 May 2008 - 12:02AM (ICT) Remove Comment

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét