Chào mừng bạn đến với Blog LonelyMan!

Thứ Hai, 31 tháng 5, 2010

Vào phút ấy thì em nên gần nhé!

May 30, 2010 9:01 PMPublicPageviews 513 62

Sáng nay lãnh đạo cơ quan tôi có hội nghị rất quan trọng, có tổ công tác của Bộ và Thành uỷ về dự. Mãi tới gần 12 giờ trưa mới kết thúc. Mệt, nhưng ai cũng phấn khởi vì hội nghị thành công như mong muốn của toàn thể cơ quan.

Đương nhiên, phải mời cấp trên ăn trưa chứ! Không tiệc tùng lãng phí, không phong bao phong bì, đơn giản chỉ là bữa trưa đúng nghĩa ở Nhà ăn, chỉ khác một chút là có thêm vài chai rượu để khách và chủ mừng thành công của hội nghị, và cùng đón Xuân. Mọi người vừa dùng bữa vừa chuyện trò vui vẻ. Thế rồi câu chuyện chuyển sang đề tài thơ lúc nào không hay! Sếp bảo tôi đọc một bài đãi khách! Xong ngay! Tôi "mần" ngay một bài! Mọi người tán thưởng. Hứng chí, tôi "mần" tiếp bài "Da đen" tôi viết từ mấy chục năm trước mà nhiều người ở trường tôi rất thich. Và, chúng tôi vô cùng bất ngờ khi trưởng đoàn công tác của Bộ vào cuộc. Ông nói về văn học, về thơ tình. Ông là nhà quản lý giỏi, là một lãnh đạo có uy tín cao, điều đó thì chúng tôi biết, và ngưỡng mộ. Nhưng điều khiến tôi ngỡ ngàng chính là kiến thức uyên thâm của ông về văn học, thi ca. Ông đọc một bài thơ tình hay để ví dụ. Và đó là bài của nhà thơ Trần Nhuận Minh, anh ruột của nhà thơ Trần Đăng Khoa:

"Ta đã xa nhau suốt cả cuộc đời rồi
Vào phút ấy thì em nên gần nhé
Đứng ở vòng ngoài nói cười khe khẽ
Như một người dưng…Anh vẫn nhận ra em

Ta đã không nhau tất cả mọi ngày đêm
Vào phút ấy thi em nên có nhé
Dù bận thế nào em cũng nên lặng lẽ
Đi theo anh…Chỉ một đoạn đường thôi

Ta đã quên nhau trong tất cả mọi buồn vui
Vào phút ấy thì em nên nhớ nhé
Hình như đài đưa tin…Hình như ai nói thế
Hình như là…chả ai nói gì đâu"



Tối nay, tôi tranh thủ lên mạng để tìm hiểu thêm về nhà thơ Trần Nhuận Minh (nói thật, bao năm nay tôi vướng vào bao bổn phận nên chẳng đọc được nhiều, và biết rất sơ sài về nhà thơ này). Và tôi rất thích bài viết của tác giả Lê Thị Thanh Bình trên báo CAND.COM, ngày 9 tháng 8 năm 2009. Mời các bạn đọc trích đoạn dưới đây:


Nhà thơ Trần Nhuận Minh : Ta đã không nhau tất cả mọi ngày đêm
(Lê Thị Thanh Bình - CAND.COM)

 

(...) Nhà thơ Trần Nhuận Minh nói với tôi, phần lớn các nhà thơ khi viết thơ tình, nhân vật em, nàng, trong bài thơ tình đó, chưa chắc đã là một nhân vật có thật, hiện hữu và ám ảnh theo suốt cuộc đời dài dằng dặc của họ. Chưa chắc người tình trong những bài thơ tình đó đã có thật, hay là một người duy nhất, mà có thể đó chỉ là những hình ảnh, những ảo ảnh, hoặc rất nhiều người tình được tồn tại trong nhân vật em ấy.

Với nhà thơ Trần Nhuận Minh, không thế. Ông tự phong cho mình là người viết những bài thơ tình đích thực. Tại sao gọi là đích thực, bởi nhân vật trong những bài thơ tình, có những bài nổi tiếng của ông như "Thơ tình ngày không em", "Vào phút ấy em nên đến nhé"... thì hình ảnh người con gái, nhân vật người tình trong những bài thơ tình của ông là hoàn toàn có thực.

Không những có thực mà trong cả cuộc đời thơ của ông, người con gái đó, lúc thì xuất hiện mơ hồ, bảng lảng như một chút "nợ nần khói sương", lúc thì hiện lên rõ rệt, đau đớn và cồn cào trong tâm hồn nhiều dằn vặt của thi sỹ, lúc sừng sững như một ngọn núi đá mà nhà thơ Trần Nhuận Minh: " Muốn làm cũng chẳng được làm người dưng", có đi trăm nẻo, đến trăm nơi, gặp gỡ trăm người con gái khác, cũng không thể xoá nhoà đi hình ảnh đã đóng đinh câu rút vào cuộc đời ông.

Nhà thơ Trần Nhuận Minh cũng khẳng định chắc như đinh đóng cột rằng, trong đời ông, ông từng và chỉ yêu duy nhất hai người. Người đầu tiên là mối tình đầu trắng trong và thơ dại nhưng cũng đủ làm đau rát tâm hồn ông trong một quãng thời gian dài để đến mức, nhà thơ Trần Đăng Khoa em ông, lúc 10 tuổi, đã ứng khẩu hai câu thơ đùa giễu ông: "Thề không lấy vợ suốt đời/ Hôm nay bỗng thấy một trời nhớ nhung".

Cũng chính tình yêu đầu đời này, đã giúp Trần Nhuận Minh để lại cho đời những bài thơ tình hay. Người thứ hai ông yêu, chính là người đã xây cho ông tổ ấm, kết cùng ông hoa trái ngọt lành của một gia đình. Người đó đã trở thành vợ hiền của ông, người mà ông đã từng ca ngợi: "Người đàn bà đẹp nhất trần gian / Hóa ra là người vợ mình".

Không những thế, Trần Nhuận Minh đặt tay lên ngực trái nơi tim mình và thề rằng, cả cuộc đời ông, ông chưa từng biết đến người đàn bà thứ hai nào ngoài vợ mình. Không hiểu sao, với nhà thơ khác, có thể tôi sẽ phá lên cười, nhưng với nhà thơ trưởng thành từ đất mỏ Quảng Ninh này, nhìn gương mặt thành thực của ông, tôi buộc phải tin là ông đã nói thật.

Nhưng khổ thế, người đàn ông một đời duy nhất chỉ biết có vợ mình, chỉ yêu mỗi vợ, thực hiện chức năng đàn ông, vai trò bổn phận một cách tuyệt đối chung thuỷ, chưa chắc đã viết được những câu thơ hay, ám ảnh người đọc như từng viết cho người yêu của mình, dù mối tình chỉ là mây gió bảng lảng khói sương...

Cũng thật tình cờ, khi tôi nói với nhà thơ Trần Nhuận Minh rằng, hồi còn đi học, lũ sinh viên chúng tôi chép tay nhau bài thơ "Thơ tình ngày không em" của ông, thế mà đến bây giờ mới được biết tác giả bằng xương bằng thịt ở ngoài đời. Trần Nhuận Minh cười. Như động vào một cõi hồn thiêng, Trần Nhuận Minh kể cho tôi nghe lai lịch bài thơ và mối tình cho đến chết vẫn không thôi ám ảnh ông, cho dù sự ám ảnh ấy chưa chắc đã là tình yêu, mà đó có thể chỉ là một hoài niệm mất mát trong quá khứ.

Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Anh sẽ chẳng buộc em bao tội lỗi
Em đứng lặng. Mắt úp vào bóng tối
Khổ thân em có nói được gì đâu.

Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Anh đã chẳng hẹn em đêm ấy nữa
Để quá khứ chỉ còn là thương nhớ
Và tương lai ít ra cũng ngọt ngào.

Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Anh sẽ chẳng trách em yêu người khác
Điều đơn giản bây giờ anh mới hiểu
Thì em xa, em đã quá xa rồi.....

Bài thơ tình này, và rất nhiều bài thơ tình nữa trong những tuyển thơ của Trần Nhuận Minh, ông đều viết cho một người con gái trong mối tình đầu. Người con gái ấy làm kế toán ở một lâm trường, vì thế trong thơ tình của anh, rừng thường hiện lên với nhiều cảnh sắc huyền diệu. Thời ấy, ông còn là một thầy giáo. Mỗi lần được nghỉ dạy, thầy giáo Trần Nhuận Minh lại hối hả đạp xe lên rừng thăm người yêu. Yêu nhau đã lâu nhưng có bao giờ thầy giáo Trần Nhuận Minh dám cầm bàn tay người yêu mình, dám đâu vuốt mái tóc mượt mà của nàng, hay nói lấy một từ yêu thương, nói gì đến nụ hôn. Bao nhiêu lần gặp nhau, đi chơi với nhau trong cánh rừng chỉ có hai người, thầy Minh vẫn giữ một khoảng cách đủ cho sự thiêng liêng thánh thiện của tình cảm.

Sự rụt rè "ngu ngốc" ấy đã làm cho ông đánh mất người yêu mình, và để lại phía sau cuộc đời ông những bài thơ tình buồn xa xót.

Đêm ấy rừng thu, nhiều trăng quá, nhiều trăng quá
Vàng rót tràn trời
Anh muốn nắm tay em mà không nắm tay em
Mỗi chiếc lá là một con mắt nhìn
Đừng ở chỗ nào cũng thấy trống trải...

Đêm ấy rừng thu, nhiều gió quá, nhiều gió quá
Cây lá rì rào
Cây lá nói với nhau là chúng yêu nhau
Anh cũng muốn nói với em điều ấy nhưng anh im lặng
Chân tay chẳng biết để làm gì...

Đêm ấy rừng thu thơm lạ lùng, thơm lạ lùng
Tà áo em đầy gió
Vòm ngực em đầy gió
Đôi môi em đầy trăng
Đôi mắt em đầy trăng...

Và thế rồi, lần gặp lại sau, người yêu ông đã thuộc về một người đàn ông khác. Khi anh đạp xe đến thăm chị, có một người đàn ông lạ có mặt trong căn phòng của chị. Tối ấy, gặp nhau, chị đã nói: "Anh thì ở xa quá, những lúc em đau ốm, anh ấy đã ở bên cạnh em, chăm sóc em, vì thế mà em đã yêu anh ấy và anh biết đấy, điều gì xảy ra thì cũng đã xảy ra rồi".

Sau đó, bài thơ "Thơ tình ngày không em" ra đời. Anh hỏi: "Bây giờ em có còn yêu anh nữa không". "Em vẫn còn yêu anh". Vậy thì em hãy theo anh, anh đưa em về ra mắt thầy mẹ anh rồi chúng mình cưới nhau". " Không được, anh ạ. Em đã thuộc về anh ấy rồi". "Không sao, nếu em còn yêu anh, thì điều ấy coi như là không có". " Cũng không thể được, anh ạ. Em không có đủ can đảm để nhìn vào mắt mẹ anh mà nói...". Nhà thơ Trần Nhuận Minh nói rằng, sự trung thực thẳng thắn của nàng làm cho nỗi nhớ của anh thêm nặng lòng hơn.

Hôm ấy, người tiễn Trần Nhuận Minh ra về lại chính là người đàn ông vừa thế chỗ anh trong trái tim người con gái anh yêu. Trần Nhuận Minh cho rằng, anh rất mừng cho nàng đã có được một người chồng tử tế và chu đáo mà anh hiếm gặp. Gần 30 năm sau, đúng vào sinh nhật lần thứ 50 của nhà thơ Trần Nhuận Minh, người đàn ông năm xưa giờ đã là chồng của cô gái ấy, đã đưa vợ từ Sài Gòn về Quảng Ninh nghỉ mát và tìm đến nhà Trần Nhuận Minh.

Khi đến nhà, chỉ có mình vợ ông ở nhà, người đàn ông ấy đã nói với vợ ông rằng: "Chị ạ. Nhà tôi đây và chồng chị, ngày xưa hai người yêu nhau. Nhưng họ không lấy được nhau, cũng là số trời. Nay nhà tôi đã già, chỉ muốn được một lần tận mắt trông thấy anh chị". Khi ông về, vợ ông thuật lại cho ông nghe và trong chiều đó, Trần Nhuận Minh đã viết bài thơ "Tím biếc":

Sắc chiều bay trên thành phố úa vàng
Mây chợt thức giữa cơn mơ ngơ ngác
Khói biển lan xanh mờ con sóng bạc
Một nửa mùa thu nghiêng bóng xuống khoang thuyền
Cây cỏ vô tình nhuốm nỗi dở dang em
Gió thổi suốt đêm trăng mười bảy tuổi
Em ở đâu đây ? Trời dịu dàng bối rối
Thả vào hồn ta giọt sương cũ đầm đìa...
Bầu không trong ,tinh khiết đến nhường kia
Mái phố sẫm nỗi buồn mùa đông rớt
Chân ta vấp bóng chiều ẩm ướt
Em nhớ ta chăng?Gió đông sắc bàng già
Năm tháng qua đi.Vui buồn cũng qua đi
Ta cúi nhặt dấu chân trời mây nước
Bồng bềnh hỡi!Làm sao mà tới được
Một màu Quên lãng đãng cuối trời Xưa...

Sau khi bài thơ này in ở báo Văn nghệ, nhà thơ Trần Nhuận Minh nhận được điện thoại của chồng người yêu cũ nói rằng: "Anh Minh ơi, tôi đã đọc và mua tờ báo văn nghệ có bài thơ anh viết tặng nhà tôi rồi. Nhà tôi đọc và xúc động lắm. Tôi biết, đây là bài thơ anh viết dành tặng cho vợ tôi".

Trần Nhuận Minh rất bối rối, ông bèn nói: "Cảm ơn anh chị. Nhưng bài thơ ấy, tôi không viết về chị ấy đâu". Nghe xong câu này, chồng người yêu cũ của anh, hạ giọng xuống. nói rất khẽ: "Anh Minh này, anh nói khẽ thôi, kẻo nhỡ nhà tôi nghe được nhà tôi sẽ buồn lắm đấy".

Ngừng một lúc, ông lại nghe: " Anh Minh ơi, đây là số điện thoại của nhà tôi. Anh ghi đi...Thi thoảng, anh nên nói chuyện với nhà tôi, để nhà tôi đỡ buồn. Tôi đi làm cả ngày, chỉ ở nhà vào ngày chủ nhật..." Chính vì thế, mà cho đến nay, ông chưa một lần gọi vào số máy ấy...

Nhà thơ Trần Nhuận Minh tâm sự rằng, ông chưa từng thấy trong đời, một cặp vợ chồng nào yêu nhau, sống với nhau hạnh phúc, và trân trọng kỷ niệm của nhau đến như vậy. Mỗi lần ra tập, Trần Nhuận Minh vẫn gửi sách vào tặng cho cả hai vợ chồng. Trong một bài thơ của ông có đoạn: "Ta giáng sinh vào tình yêu của Em/ Vì thế, suốt đời Em khao khát/ Những gió trăng muôn thuở chẳng bến bờ/ Và vĩnh viễn, nợ nần khói sương".

Sau đó, người yêu cũ của ông đã ra một tập thơ lấy nhan đề: "Nợ nần khói sương", trong có có câu mà ông lấy làm đề từ cho bài thơ "Tím Biếc": "Trái vàng cho em chẳng chín/ Thì thôi xanh đến bạc đầu". Tập thơ này, người chồng đã đứng ra in cho vợ mình. Hôm ra sách, hai vợ chồng bay từ TP HCM ra và đến nhà tặng cho hai vợ chồng ông. Mối tình ấy đã nhuốm màu bàng bạc, bảng lảng trong những trang thơ của Trần Nhuận Minh như một sự dang dở của cái đẹp, sự khao khát vươn tới sự hoàn thiện của tâm hồn con người.

Trong một bài thơ tình mà ông nói, có lẽ là bài thơ tình cuối cùng, ông đã viết: "Ta đã xa nhau suốt cả cuộc đời rồi/ Vào phút ấy thì em nên gần nhé/ Đứng ở vòng ngoài nói cười khe khẽ/ Như một người dưng…Anh vẫn nhận ra em/ Ta đã không nhau, tất cả mọi ngày đêm/ Vào phút ấy thì em nên có nhé/ Dù bận thế nào, em cũng nên lặng lẽ/ Đi theo anh..chỉ một đoạn đường thôi/ Ta đã quên nhau, trong tất cả mọi buồn vui/ Vào phút ấy thì em nên nhớ nhé/ Hình như đài đưa tin, Hình như ai nói thế/ Hình như là... chả ai nói gì đâu…"

Phút ấy là phút gì, tôi chắc là bạn đọc đều hiểu cả....
  • phuong tim
    Lâu rồi mới gặp lại anh  Chúc anh luôn vui khỏe
  • hm
    • hm
    • Jun 5, 2010 8:46 AM
    http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=Zsl1q230Mt  
     Chúc ngày nghỉ cuối tuần mạnh khoẻ và thật vui!
  • tigontim
    Chúc mừng anh đã trở về ! Rỗi sang nhà em uống trà anh nhé !
  • loan
    • loan
    • Jun 3, 2010 7:36 PM
    Đêm bình yên và ngon giấc anh nhé
  • loan
    • loan
    • Jun 3, 2010 7:34 PM
    Đêm bình yên và ngon giấc anh nhé
  • Hai Nhi
    Món này hầm với rượu vang Pháp, cụ gắng ăn hết nhé, đừng ốm lúc này cụ ạ!
  • Hai Nhi
    Mẹ con bảo qua đây xem tình hình cụ thế nào mà mất tăm mất tích!
  • Private comment
  • Dã Quỳ - Phố Núi
    Moi anh diem tam sang ... Ngay moi tot hon anh nhe !
  • CAT BUI PHU` DU
    How are you now? Em có xem một đoạn phim trên truyền hình nói về một người phụ nữ đã bao năm lặn lội tìm mộ người yêu là một chiến sĩ. Bên cạnh bà luôn có sự giúp đỡ của người chồng cũng tốt như người chồng trong câu chuyện trên. Nếu cuộc đời chỉ toàn sự thương yêu như thế thì đẹp biết bao.
  • CAT BUI PHU` DU
    How are you now? Em có xem một đoạn phim trên truyền hình nói về một người phụ nữ đã bao năm lặn lội tìm mộ người yêu là một chiến sĩ. Bên cạnh bà luôn có sự giúp đỡ của người chồng cũng tốt như người chồng trong câu chuyện trên. Nếu cuộc đời chỉ toàn sự thương yêu như thế thì đẹp biết bao.
  • BBOT
    • BBOT
    • May 27, 2010 1:05 PM
    Bài này có thể là "bi" nhất trong các entries của LLM... Mỗi lần đọc là mỗi lần sầu. Nhớ câu nói của 1 nhạc sĩ già nổi tiếng - họ Trịnh:
    "Sống giữa đời này chỉ có thân phận và tình yêu. Thân phận thì hữu hạn, tình yêu thì vô cùng. Chúng ta làm cách nào nuôi dưỡng tình yêu. Để tình yêu có thể cứu chuộc thân phận trên cây thập giá đời."
    Hãy tâm niệm "Những điều không thể thay đổi hãy để nó lại trong tim, để tạo nên những điều mới..." Ấy mới là SỐNG và YÊU vậy!
    Chết chưa phải là hết!
    Thật đáng quý 1 nhà thơ - người đàn ông giàu tình cảm - Trần Nhuận Minh.
    Chúc LLM tìm thấy được nụ cười trong nước mắt nhé!
  • Ngoc
    • Ngoc
    • Jan 29, 2010 8:25 AM
    Chúc anh một buổi sáng và những ngày cuối tuàn thật vui.....bớt bận rộn và mạnh khỏe và không gục ngã anh nhé...

      • Jan 29, 2010 6:11 PM
      Anh đang bị cảm, viêm họng, ho...và mệt lắm em à!

  • do
    • do
    • Jan 29, 2010 1:39 AM
    Bạn thì cũng không bận lắm anh ạ . Nhưng dạo này em có tâm trạng không vui nên không biết nói gì vì sợ nói ra làm mọi người buồn lây . Thôi anh ạ , khi nào em bình tâm lại qua đi khoảng khắc này em sẽ nói chuyện sau . Chúc anh những gì tốt đẹp nhất nhé anh !

    • LonelyMan
      Vậy là em không vô blog một phần vì đang..."tâm trạng" hả? Mong rằng mọi việc sẽ sớm trở lại bình thường! Chúc em cuối tuần vui nhé!

  • Ai Tuong
    Anh ăn cháo cho khỏe nhé!
    • LonelyMan
      Ồ, ngon quá! Và thật hơp với người bệnh! Cảm ơn em thật nhiều nhé!

  • Ai Tuong
    Anh làm em nhớ đến bài hát 'Người tình trăm năm' ....Đến
    một ngày một ngày nào đó
    Anh xa em một ngày nào đó.
    Anh nhớ có một lần một lần mình nói
    Ta yêu nhau có vầng trăng làm chứng

    Bầu trời nhiêu sao sáng đêm nay
    Nhiều như những gì mình muốn có
    Một lần đã trọn vẹn ái ân
    Với anh em mãi là người tình trăm năm.....


    • LonelyMan
      Bài hát ấy ai trình bày hay nhất hả em? Để anh còn tìm nghe.
      Chúc em một weekend như ý nhé!

  • Trangnina
    Sang thăm chú,mong chú mãi vui.

    • LonelyMan
      Cảm ơn cháu! Đang mùa cưới đấy cháu à! Sắp cưới chưa?
  • forest
    • forest
    • Jan 27, 2010 11:21 PM
    Chúc thầy ngủ ngon ạ !

    • LonelyMan
      Cảm ơn em! Lâu rồi mới thấy em ghé nhà! Chúc em ngủ ngon!
  • Private comment
  • Hoa Va`ng
    Anh có giống nhà Thơ Trần Nhuận Minh ko vậy ? Lâu ngày qua thăm anh ! Đọc entry hay thật đấy ! Chúc anh luôn vui khỏe, hạnh phúc và an lành nhé!

    • LonelyMan
      Anh giống ông ấy vài phần thôi, ở cái khoản thơ thẩn ấy! Còn lại là khác, khác lắm, em à!
  • tigontim
    Có gì ngon ngon đem đãi khách đi chủ nhà ơiiiiii

    • LonelyMan
       
      Mời em !
  • do
    • do
    • Jan 27, 2010 1:58 AM
    Cảm ơn  anh , hoa đẹp quá em thích lắm đấy ! Chúc anh một ngày mới như ý anh nha !

    • LonelyMan
       Dạo này em bận lắm hay sao mà ít khi vào blog thế?
  • Minh
    • Minh
    • Jan 26, 2010 5:12 PM
    (Empty)
    • LonelyMan
      Cháu sắp lấy vợ chưa? Bận lắm hả cháu?
  • Vn
    • Vn
    • Jan 26, 2010 10:34 AM
    _Các bạn cộng đồng blog hãy chia sẽ tin này tới các bạn của mình để giúp anh nguyễn minh châu ở Tiềng Giang sớm tìm được đứa con gái mình tên là N..
  • hm
    • hm
    • Jan 26, 2010 9:41 AM
    "Trái vàng cho em chẳng chín/ Thì thôi xanh đến bạc đầu ".
    • LonelyMan
      Em có biết chỗ nào nhuộm tóc tốt không? Tóc anh bạc hết rồi!
  • hm
    • hm
    • Jan 26, 2010 9:05 AM
    (Thay từ... đổi nghĩa)
    ...Để muốn rằng sẽ chẳng gặp lại nhau Anh sẽ phải buộc em bao tội lỗi
    Điều đơn giản A đã làm mà không hiểu ... Giờ em xa.... em đã thật xa rồi.....
     
  • do
    • do
    • Jan 26, 2010 5:13 AM
    Hôm nay vào nhà anh đọc những gì anh viết em mới biết thêm những tác phẩm và con người . Không ngờ anh trai của Trần Đăng Khoa cũng làm thơ hay quá ! Một tuần mới vui vẻ nhé anh !

    • LonelyMan
      Anh cũng bất ngờ đó em!
  • Dã Quỳ - Phố Núi
     Mot tuan moi that an lanh va thuan loi den voi anh, anh nhe :) Week Scraps?

    • LonelyMan
      Cảm ơn em nhé. Chúc em luôn vui!
  • MELODY-TRAN
    (Empty)

    • LonelyMan

      CHÚC MLD TUẦN MỚI THẬT VUI!
  • Oi
    • Oi
    • Jan 22, 2010 10:57 PM
       Chúc ngày cuối tuần -Người ở đâu xa -Hãy nhanh chân về gần nhé !<.....>
    • LonelyMan
      CHÚC EM MỘT CHỦ NHẬT VUI NHÉ!
  • tigontim
    Cuối tuần thư giãn nè, làm bạn với blog nè, vậy là không cô đơn đâu anh LMF nhé !

    • LonelyMan
      Thanks! Chuc em dem Thu Bay yen binh, Chu Nhat hanh phuc nhe!
  • tigontim
    Con sói già cô đơn kiếm thêm con sói già cô đơn nữa là thành dôi sói hạnh phú đấy nhé ! Hihi

    • LonelyMan
      Thì, em thấy đấy, sói già đang vừa đi vừa liếc ngang líec dọc đó! Có mụ sói cái cô đơn nào đâu!
  • tigontim
    Khách đến nhà, có trà nước gì không anh ơiiiii :))

    • LonelyMan
      Mời em món này nè!
  • Đôi cánh thiên thần Shmily
    Bài viết hay lắm!              Shmily


    • LonelyMan
      CẢM ƠN NHÉ, ĐÔI CÁNH THIÊN THẦN!
      • Khang
      • Jan 22, 2010 12:42 AM
      Ước gì có một cuộc đời nữa để chỉ đọc văn và thơ anh ạ.
      Hồi bé, ở nhà, bố DTK đặt mua báo Văn Nghệ và tạp chí Văn nghệ quân đội. Bố còn hay "bắt" con giai đọc chuyện thiếu niên rồi tóm tắt nữa chứ. Lúc đó hãi vô cùng !!! Đã 20 năm rồi Bố đã đi xa....
      LonelyMan
      Vậy là anh cũng giống tôi rồi! Hồi tôi còn học lớp 5, bố tôi thỉnh thoảng ra thị trấn, nhờ cô bán sách chọn sách cho tôi, và ông cụ (một nông dân của thời khốn khó xa xưa) đã mua những bộ sách đắt tiền cho tôi! Nhờ đó, tôi đã được đọc nhiều về truyện cổ tích, dân gian thế giới. Tôi biết những Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương, Xuân Diệu, Chế lan Viên..., Andersen, Tolstoy, Hugo... từ khá sớm! Bố mất năm 1988 anh à. Đêm bố đi, tôi đã được báo mộng, lúc đó tôi đang ở nước ngoài!

       Ngộ
      • Ngộ
      • Jan 21, 2010 12:39 PM
      Có lẽ....  BT nên comment tiếng việt cho CHÚ LLM, không bằng tiếng nước nào khác, vì như vậy không đủ cảm xúc cho những entry hay của CHÚ.  CHÚ sẽ sống thật lâu nhé! Để không chỉ thấy những điều tốt đẹp, nghĩa là sẽ có những điều xấu... Phải rồi, nhưng lẽ thường con người chỉ thấy mặt xấu của nhau rõ ràng hơn CHÚ ạ, và chỉ còn lại những cái đẹp, cái hay thì chỉ có thời gian và chỉ nhìn bằng một cách khác, rộng lượng và tinh tế hơn, không phải chỉ bằng đôi mắt trần tục của con người, thì mới nhận ra được. Đó là suy nghĩ của CHÁU, không biết CHÚ thì sao?
      LonelyMan
      Đúng rồi! Chú được chính thức gọi là thầy với 2 thứ tiếng nước ngoài, có bằng cấp ngoại thứ thiệt, ăn cơm Tây gần nhiều bằng cơm Việt, nhưng rất ít khi chú comment bằng ngoại ngữ cho người Việt! Chỉ khi nào chú tin rằng friends đang ở nước ngoài và sử dụng ngoại ngữ thành thạo thì chú mới "múa" !
      Chuyện tốt xấu ở đời hãy để cho lớp già của chú suy ngẫm và hồi tưởng thì hợp hơn! Với các bạn trẻ như cháu, hãy luôn tin ở con người, đừng bi quan.! Theo chú, chẳng có ai hoàn toàn xấu, cũng như chẳng có ai hoàn toàn tốt cả! Vậy thì, hãy tin mọi người để người khác cũng tin mình, từ đó cùng nhau nhào nặn những thứ méo mó trong cuộc sống thành những thứ tròn trĩnh, hoàn mỹ cho cuộc sống!

      • Dã Quỳ - Phố Núi
        Creative and fun Thursday Scraps
        • LonelyMan
          CHỦ NHẬT TƯƠI HỒNG CHO EM NHÉ!
      • MÈO LÁU CÁ
        Đọc bài của anh xong thấy buồn man mác, ganh tỵ với các nhà thơ..... Anh vẫn khỏe và vui chứ? Chúc anh luôn bình an, hạnh phúc
        • LonelyMan
          Anh bận lắm, hôm nay mới ghé blog một lúc. Các nhà thơ khổ lắm em à, đừng ghen với họ! Cùng một nỗi buồn nhưng họ buồn nhiều hơn người thường, vì tim họ to hơn mà!
      • loan
        • loan
        • Jan 20, 2010 7:36 PM
        Entry của anh viết hay lắm! Qua đó, em được hiểu thêm về mối tình đầu của nhà thơ Trần Nhuận Minh thật cảm động - Tình chỉ đẹp khi còn dang dở...
        "Ta đã không nhau tất cả mọi ngày đêm Vào phút ấy thi em nên có nhé Dù bận thế nào em cũng nên lặng lẽ Đi theo anh…Chỉ một đoạn đường thôi " Đoạn thơ nghe thật nao lòng anh nhỉ!
        Chúc anh buổi tối vui vẻ,bình yên  
        • LonelyMan
          Đúng là tình dang dở thì đẹp, nhưng có lẽ chẳng ai muốn cái đẹp của sự dang dở cả! Những "nợ nần khói sương" vương vấn, khó ngủ, khó sống vui lắm!
          Chúc em tối thư thái, an vui!
      • phuongtim
        Hôm nay mới thấy anh quan tâm đến thơ nhiều, hình như trong đó cũng có những nỗi niềm chung của những người đã từng gặp nhau rồi chẳng gặp lại bao g..
        • LonelyMan
          Vậy hả em? Chẳng biết anh có là mẫu người lý tưởng cho ai không nữa! Đôi khi anh thấy mình như con sói già cô đơn !
      • Oi
        • Oi
        • Jan 20, 2010 6:49 PM
        "Ta đã không nhau tất cả mọi ngày đêm Vào phút ấy thi em nên có nhé Dù bận thế nào em cũng nên lặng lẽ Đi theo anh…Chỉ một đoạn đường thôi " -Ôi..
        • LonelyMan
          Nhà thơ TNM chỉ ước ao người trong mộng xuất hiện một lần thôi, "vào phút ấy", và chỉ để "Đi theo anh ... chỉ một đoạn đường thôi"! Đương nh..
      • kieu nguyen oanh
        Hay lắm thầy ạ! E đọc và rất xúc động! Cám ơn thầy đã post lại và cho em được đọc những vần thơ hay!
        • LonelyMan
          Rất vui vì em cũng thích thơ! Thơ hay thời nay hiếm quá!
      • Dã Quỳ - Phố Núi
        Tham anh ! chuc anh ngay moi vui ve, moi su tot lanh nhe !
        • LonelyMan
          Anh đọc entry về hoa của em, chẳng comment được! Hmmmm!
      • MELODY-TRAN
        Chào Anh .ở trong nam đang lạnh vì ảnh hưởng bão  Anh ạ. ai đi làm rảnh là lên mạng tí tách  thời tiết nầy không ra ngoài  đường mời anh chúc ngày vuivui nhá
        • LonelyMan
          Chúc nắng sớm về với em và mọi người trong đó!
      • LonelyMan
        @Bình luận riêng 1:
        Sao cháu chỉ cười thế? Mà mỗi cái cười cũng phải gửi tin riêng? Cháu trốn khỏi blog thật ư?
        @Bình luận riêng 2 (Một chút đa nghi! Người Thầy này cũng có mối tình dáng dáng đó ko đây / ):
        Ừ, đúng thế đó em! Chỉ khác ở chỗ là nhà thơ TNM chỉ suốt đời ôm mộng, còn LLM thì chẳng chịu ôm mộng mãi đâu!
        • Ngoc
        • Jan 18, 2010 4:56 PM
        Thơ TNM hay quá em ạ ....em cũng rất thích cách sống cao thượng của họ thật đáng trân trọng anh LLM nhỉ....
        • LonelyMan
          Đúng vậy em à, rất đáng trân trọng ! Nhưng mà, kể ra thì để được coi là "cao thượng" cũng khổ thật !
      • Hoa Mộc Trắng
        Hay! Xúc động nhất là bài thơ của nhà thơ Trần Nhuận Minh. Thích cả lối dẫn dắt trong Entry của anh nữa đó!
        • LonelyMan
          Ồ, lâu rồi em mới lại ghé thăm anh! Lại còn vỗ tay khen Trần Nhuận Minh, khen luôn cả anh nữa! Cảm ơn em thật nhiều!
      • Mây Trắng
        That hay anh a! Nhung moi nguoi deu co so menh rieng anh nhi?
        Chuc anh tuan moi ngap tran niem vui.
        • LonelyMan
          Thanks, em nhé! Như anh đã reply comments phía dưới, dù số phận mọi người khác nhau, nhưng anh vẫn tin là trong mỗi cuộc đời đều có một mối tình đẹp, em à! Sự khác biệt chỉ ở chỗ là không phải ai cũng bộc bạch lòng mình bằng thơ được mà thôi!
      • MELODY-TRAN
        Mld thấy thú vị với lối Anh dẫn câu chuyện.em còn lâu mới viết mạch lạc trôi chảy và đầy cảm xúc như Anh .đâu phải ai trong đời cũng có được mối tình đẹp thế.  thơ thì thật là hay
        • LonelyMan
          Cảm ơn em nhé!
          Đúng là mối tình rất đẹp, và nó cũng sinh ra những vần thơ thật đẹp!
          Anh viết thật nên nó "chảy mượt" đó mà! Mà MLD viết hay hơn nhiều, thỉnh thoảng rỗi rãi anh vẫn qua đó đọc, thấy nhiều bài hay, nhiều hình ảnh đẹp nữa, và bạn bè rất nhiều!
      • Đỗ Hương
        Em ít thích nghe nói chuyện về thơ. Nhưng đọc anh viết thấy tình và cảm như mình nghĩ.
        Thanks anh.
        • LonelyMan
          Cảm ơn em nhé!
          Nhà báo không thích nghe nói chuyện về thơ thật ư?
          Entry này anh chỉ "dẫn nhập" thôi, người ta viết đó mà!
      • TRẦN HOÀNG (HOÀNG TRẦN)
        Lâu nay bận rộn qua, giờ mới có dịp ghé thăm Thầy, thấy Thầy vẫn viết blog khoẻ và "đa tình" thế này, em rất mừng! Chúc Thầy cuối tuần thật thoải mái.
        • LonelyMan
          Chào thầy! Thật phấn khởi khi được thầy ghé thăm! Bận lắm thầy ạ, không viết lách gì được nhiều, nghe được gì hay hoặc đọc được gì thú vị thì copy để mọi người cùng thư giãn thôi, thầy ạ.
          Chúc thầy cuối tuần thư thái.
      • Trangnina
        Chính vì không được nhau nên suốt đời ta và em khao khát. Tình của ông mãi đẹp chú nhỉ. Rất hay chú ạ. Cháu cảm nhận trong chú cũng đang có 1 cái gì đó khao khát như ông ấy. Không biết có đúng ko.
        • LonelyMan
          Chú cũng nghĩ như cháu, và chú đã nói như vậy trong comment trả lời Hồng Loan, ở dưới. Về phần chú thì...cháu nói chẳng sai! Và, chẳng sai cho bất kỳ ai khác đã qua tuổi teens cháu à, không cứ là người cao tuổi! Dang dở là cái mà định mệnh luôn dành cho mỗi đời người mà!  Sau này cháu sẽ ngẫm nghĩ: Chú LLM nói đứng thật!
      • Chuồn Chuồn Ngọc
        Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau Anh sẽ chẳng buộc em bao tội lỗi Em đứng lặng. Mắt úp vào bóng tối Khổ thân em có nói được gì đâu. Nếu biết rằ..
        • LonelyMan
          Cảm ơn em đã kiên trì gửi comment khi mà Yahoo Plus trục trặc! Phải gửi đi gửi lại và mất nhiều thời gian. Khi gửi comment rồi, nó vẫn chẳng hiện lên, phải gửi lại, thế là hoá ra có đến vài ba comménts trùng nhau! Anh nhìn thấy 3 cái của em, cách nhau mười mấy phút, giống nhau, thế là anh biết - anh đã gửi cho nhiều bạn nhưng anh nhấn "Gửi" xong là anh về lại trang chủ, không chờ lâu được nên là hình như họ không nhận được. Anh bận nên chỉ gửi 1 lần thôi em à!
          Em copy bài thơ, thay lời comment, nghĩa là...đồng cảm hoàn toàn với nhà thơ rồi đó!
      • hongloan
        Em đã đọc đâu đó câu chyên tình của TNM. Hôm nay đọc lại bài của anh em thấy càng trân trọng mối tình của cao đẹp ấy .Em nghĩ giá như ngày ấy TN..
        • LonelyMan
          Comment này cũng khác chút xíu nên anh cứ để lại, không delete. Những ngày vừa rồi Yahoo Plus lại trục trặc, khó comment, khó xoá spams, chỉ số page view ngưng hoạt động... Tình trạng ấy làm cho bè bạn chốn này vỗn dĩ đã ít sau vụ Yahoo 360 đóng cửa, nay lại càng khó đến với nhau hơn. Đìu hiu quá, blogs những ngày này ở xứ Plus!
           hongloan
          Em đã có lần đọc ở đâu đó câu chuyện tình của Trần Nhuận Minh.Hôm nay nghe anh kể lại ,em càng thấy trân trọng mối tình của TNM. Em nghĩ, trong cái ..
          • LonelyMan
            Anh tin rằng trong mỗi đời người đều có một góc yêu thánh thiện, đẹp đẽ như vậy em ạ. Mỗi đời cây không phải cứ mỗi lần trổ hoa là mỗi lần kết t..
          LonelyMan

          "Ta giáng sinh vào tình yêu của Em/
          Vì thế, suốt đời Em khao khát/
          Những gió trăng muôn thuở chẳng bến bờ/
          Và vĩnh viễn, nợ nần sương khói"
           
                                                                                    (Trần Nhuận Minh)



2 nhận xét:

  1. Anh phải bung hết com ra thì cop lại mới đầy đủ chứ.
    Khổ thân lão gia hì hục khuân vác kho báu đồ sộ!hi hi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh bung hết thì những bài dài không tải được em à. Mệt với vụ chuyển nhà quá. Em nên bỏ Yahoo Hồng Koong, tránh hậu họa.

      Xóa