Đã hai ngày hôm nay bố đưa con đi thi, vào cái trường chuyên mà tự con đã chọn. Mỗi lần con xuống xe, con cười và tạm biệt bố: "Con chào bố ạ". Bố mỉm cười đáp lại: "Thoải mái mà làm bài nhé, con gái yêu!". Rồi con hòa vào dòng thí sinh đông nghịt, khuất dần. Quay xe, bố chưa về ngay, bần thần châm thuốc hút.
Mới ngày nào, bé bỏng, nay con đã cao gần bằng bố rồi.
Mới ngày nào, mỗi chiều bố vội vã đến lớp mẫu giáo đón con, đưa con đến chỗ đu quay để thưởng cho con vui mấy vòng mỗi lần con đưa "Phiếu bé ngoan" khoe với bố, nay con đã hàng ngày tự đạp xe đi học, nấu cơm, rửa bát, tự học.
Mới ngày nào, bố bón cho con từng thìa sữa, nay thì bố sung sướng trả lời "Ừ, cho bố xin" mỗi lần con hỏi: "Con pha lipton cho bố nhé?".
Bố đã quá quen với tiếng "Chúc bố ngủ ngon" hàng đêm, mỗi khi con tạt qua phòng bố trước khi con đi ngủ.
Và, giờ đây con đã tự mình quyết định thi vào trường PTTH nào.
Con yêu, con đã lớn rồi!
Đã hai ngày nay bố đứng nhìn dòng học trò đi vào khu vực thi, rồi mệt mỏi đi ra cuối mỗi buổi thi.
Đã hai ngày nay bố chen chúc trong hàng ngàn phụ huynh trước và sau mỗi buổi thi.
Là người đã đứng mòn bục giảng, ngụp lặn trong nền giáo dục VN mấy chục năm trời, hơn ai hết, bố biết khả năng thành công của con thật là mong manh!
Bố đã ý nhị nói với con về sự lo lắng ấy của bố, khi mà gần 5.000 thí sinh "sừng sỏ" dự thi nhưng chỉ tiêu tuyển chỉ vài ba trăm. Và, bố thực sự bất ngờ khi con trả lời gọn ghẽ:"Con thi để thử sức thôi bố ạ, bố đừng lo! Con đã xác định trước là không có hy vọng vào trường này rồi!"
Con yêu, con đã lớn rồi!
Chiều hôm qua, lúc chờ con cuối buổi thi môn Văn, bố đã nghĩ là sẽ viết một entry dành cho con, với cái tít "Thì thầm với con" để nói về những suy nghĩ của bố trong khi chờ con. Khi gặp con, bố hỏi:"Làm được không con? Đề bài thế nào?". "Tàm tạm thôi bố ạ. Phân tích một đoạn trong bài Nói với con của nhà thơ Y Phương", con trả lời. Ôi, một sự trùng hợp ngẫu nhiên đến lạ kỳ! "Nói với con", đúng là bố đang "nói với con" và hàng ngàn người quanh bố cũng đang "nói với con" của họ!
Thôi, chẳng "Thì thầm với con" nữa, cứ "Nói với con" cho gọn, cho rõ, đơn giản thế thôi, con gái yêu nhé!
(Y Phương, trong Thơ Việt Nam 1945-1985)
Chủ Nhật, 8 tháng 6, 2008
Nói với con
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Comments
(27 total) Post a CommentBài thơ Nói với con của Y Phương là lạ sao ấy.Mà hay. Với lối sử dụng ngôn ngữ phổ thông gần gũi, dễ hiểu .Lời thơ như lời tâm tình , thuyết phục.. .Bài thơ có ý nghĩa "nói với con" rằng, Khi con sống bằng ý chí và bằng tấm lòng thì vứt ở đâu con cũng sống được, tự tin , dấn thân và vững vàng:
"Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc "
Và"Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương"
5 câu thơ đầu và 6 câu thơ cuối đọc rất thấm. 5 câu thơ đầu có sức khám phá tâm hồn , tình phụ tử, mẫu tử nơi đứa con và từ đó đứa con nuôi khát vọng làm nên một sức "bật"trước sự nghiệp, cuộc sống...và cuộc đời...
Bài thơ có giá trị với tuổi đời học trò đang muốn dang rộng đôi cánh ước mơ...
Em đã rất thông minh khi chính mình giải tỏa vấn đề tâm lý chính điều đó giải phóng cho sự sáng tạo khỏi những áp lực. Mà với môn Văn chẳng hạn thì sự sáng tạo là quý lắm.
Với cháu các kỳ thi còn chưa xa lắm, vẫn thấy ánh mắt hy vọng của thầy, vẫn thấy bàn tay nắm chặt động viên của bạn, vẫn thấy tim đập nhanh khi nhận đề thi... Cháu vui vì biết Chú hy vọng nhưng không đặt nặng áp lực lên em. Hãy để chúng cháu tự chọn con đường của mình, để sống và yêu thương, để đốt cháy hết nhiệt tình của mình. Hãy hướng dẫn nhưng đừng gò ép chúng cháu.
"Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương"
Chúng cháu đang đục đá đây. Bắt đầu từ những cuộc thi...
Có chăng,là người làm cha, làm mẹ, chúng ta phải cố gắng cập nhật kiến thức để đủ khả năng đưa ra những lời khuyên đúng đắn nhất, giúp con định hướng vững vàng những bước đi trong tương lai.
"Hãy hướng dẫn nhưng đừng gò ép chúng cháu" cháu hoàn toàn ủng hộ câu nói này của bạn Minh.
Những điều này ko mới nhưng ko hề cũ phải ko chú ? Và, ko phải người làm cha, làm mẹ nào cũng thực hiện được.
Cháu chúc con gái chú sẽ thành công trong kì thi này.
P/S: theo quan điểm của cháu, trường chuyên, lớp chọn chưa hẳn là một sự lựa chọn tốt.
Anh có một cô con gái thật mạnh mẽ và lạc quan.
Hãy cứ để bé tự thử thách mình và em tin bé sẽ rất thành công sau này.
Anh là một người cha tốt và đầy tâm lý.
Bài thơ "Nói với con" của tác giả Y Phương thật mộc mạc, chân thành với những suy nghĩ chân phương của một người cha.
Minh nói rất đúng anh ạ, thi để thử sức mình, để biết mình còn chưa giỏi ở điểm nào để mà cố gắng hoàn thiện. Em vui vì anh không đặt ra áp lực cho cháu, vui vì cháu đã giải tỏa tâm lý trước khi thi.
Chúc cô bé đạt được những ước mơ. Chúc anh luôn vui vì con gái thông minh, ngoan hiền !
Em Minh nói rất đúng! Em cũng vậy, với con em không tạo cho con một sức ép nào trong việc học hành, ngay từ nhỏ con tự xác định và lựa chọn cho mình một hướng đi phù hợp với khả năng và sức học của con. Khi đã lựa chọn rồi thì tự con phải phấn đấu để đạt được. Cha, Mẹ chỉ là một trong những yếu tố phù trợ cho các con trong những việc cần thiết mà thôi. Anh là một người bố rất hiểu và tâm lý với con trẻ đó anh! Chúc cho bé nhà anh đạt được kết quả cao nhất như cháu mong muốn anh nhé!
Cha làm con Ngựa .
Tiễn đưa con
Đến tận cổng trường
Bóng Cha mờ dần xa khuất
Cuối đường hạt bụi
Mắt mờ lệ ướt hoen mi .
@Giao: Cảm ơn em đã có những đánh giá rất khích lệ, đồng thời có những lời bình hay về bài thơ của Y Phương.
@Phượng Vũ: Thanks. Cũng như em đối với các con thôi mà em.
@Minh: Cháu thật chu đáo!
Chú hoàn toàn ủng hộ những "đề xuất" của cháu. Những suy nghĩ của cháu khiến các bậc cha mẹ yên tâm về con cái và lớp trẻ. Cảm ơn cháu nhiều.
@Kinh Le: Chào cháu,
Những lời chú hồi âm cho Minh cũng là những lời chú muốn gửi đến cháu. Chú rất tự hào về những thanh niên như cháu, như Minh. Các cháu thật có trách nhiệm, chia sẻ một cách chân thành, và luôn tận tình chu đáo với bè bạn. Chú cũng có cái nhìn như cháu về cái gọi là trường chuyên lớp chọn. Nhiều nơi chỉ là cái danh hão thôi, và nhiều bố mẹ cho con vào đó bằng mọi giá, nhiều khi rất buồn cho cảnh chạy chọt, xin xỏ!
@Lan Tran: Anh cảm ơn em nhiều lắm. Em đã tận tình comment cho cả hai blogs của anh. Thật vui khi được nhạn những đánh giá rất động viên, khích lệ của em. Anh và con đều không hy vọng vào thành công của kỳ thi. Cái chính là thử sức thôi. Anh chỉ muốn con gái tích lũy tính tự tin, thees thôi. Anh cũng nghĩ như em về bài thơ.
@Ti Gôn: Em đang bận lo cho con gái, thế mà cũng bớt thời gian để kiên nhẫn comment cho anh. Cảm ơn em nhiều lắm. CHúc con gái em chăm ngoan, vui khỏe nhé!
@Phượng Tím: Lòng mẹ cũng vậy em à, "bao la như biển Thái Bình"!
@Cỏ Gai: Cảm ơn đồng nghiệp trẻ! ANh vui vì được Cỏ Gai thấu hiểu tấm lòng các bậc cha mẹ! Em đã comment cả hai nhà, vui lắm!
@Hoa Mộc Trắng: EM đang đau chân, vẫn kiên nhẫn comment. Anh rất cảm động. Con gái anh là đứa thứ hai em à. Con trai đầu đang là công chức, khỏi phải lo về cu cậu rồi. Với con gái, kỳ thi 18-6 mới là kỳ thi quan trọng em à.
@Nhật Quý: Cảm ơn em nhé. Thi thoảng qua nhà anh cho vui em nhé.
@Mỹ Dung: Comment đúng với phong cách của em: Em thường xuyên có những vần thơ giản dị và chân tình. Thanks em nhé.
Giá mà Bé Bo con em Cũng có được người đồng minh như thế nhỉ!
@Mắt Một Mí: Thê bé Bo của em không có đồng minh như thế hay sao?
Anh tin là em sẽ dành cho bé nhiều hơn.
trong ma('t ngu*o*`i cha, khi con ga'i tru*o*?ng tha`nh la` su*. mu*`ng vui hay ma^'t ma't anh nhi ?
@Trieu Am: Cảm ơn bạn. Mình đã từng gặp bạn qua những hồi âm của Xanh Reu cho bạn qua những vần thơ. Rất vui khi chúng ta đã thành bạn của nhau trên blogs.
Cách người cha biểu hiện tình thương đối với con cái cũng sâu lắng và và cảm động đâu khác gì người mẹ phải không anh. Chúc gia đình anh luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.