Hôm nay khá mệt mỏi nên mình đến California Fitness & Yoga ở Royal City để bơi và sục nước. Lúc đến nơi, mình mới tả hỏa là đã quên ví ở nhà, và thẻ hội viên lại ở trong ví. Điều đó đồng nghĩa với việc không được vào tập và cũng không có tiền để trả vé xe máy ở dưới tầng hầm.
Tần ngần một lúc rồi mình tự nhủ:"Mình cứ thử nói thẳng là quên thẻ xem có vào tập được không. Chuyện vài ngàn tiền vé gửi xe thì xin chắc có người cho. Bây giờ mà về thì dở quá! Cứ tin là đời sẽ mỉm cười với mình xem nào!"
Rồi mình tiến thẳng đến Reception, trình bày:"Chú quên thẻ. Mã thẻ của chú là 5xxx. Các cháu cho chú vào, đường xa, về lấy ngại lắm!"
Cô nhân viên kiểm tra trên máy tính rồi hỏi:"Tên chú là...?" "LQH", tôi trả lời. Cô bé đưa cho tôi thẻ mượn khăn rồi nhã nhặn:"Mời chú vào ạ!"
Đến chỗ mượn khăn, cậu nhân viên lại hỏi:"Cháu mượn thẻ chú ạ!". Tôi lại giải thích việc quên thẻ và nói:"Chú chả có giấy tờ gì vì quên hết ở nhà. Chú để chùm chìa khóa thay thẻ nhé?" Cậu bé "vâng ạ" rồi đưa bộ khăn cho tôi.
Bơi, sục nước, tắm thỏa thích, mặc quần áo xong xuôi tôi ra quầy mượn khăn để trả khăn và nhận lại chìa khóa. Một cô gái đã thay ca cho cậu nhân viên hồi nãy. Cô gái trả bộ chìa khóa cho tôi rất lễ phép. Tôi buột miệng:"Cháu à. Bác cần vài ngàn để lấy xe. Quên ví mà cháu!" Ngay lập tức cô gái nói:"Bác chờ cháu chút ạ!" Rồi cô gái mở túi xách tìm ví rồi nói:"Chán quá. Trong ví có mỗi mỗi mấy tờ 100 ngàn, bác ạ. Không có tiền lẻ." Tôi chưa kịp thất vọng thì cô gái nhấc điện thoại bàn và:"Alo. Anh đưa qua cho em vay mấy ngàn tiền lẻ được không?"
Một phút sau, một cậu nhân viên đem tiền đến quầy. Cô gái lễ phép đưa cho tôi 10 ngàn. Tôi mừng quá, rối rít cảm ơn và không quên hỏi:"Tên cháu là gì?" "Dạ, cháu là Ngọc ạ. Không có gì đâu, bác!" Mình rất vui, vừa đi vừa tự nhủ:"Chuyện nhỏ mà chẳng nhỏ đâu! Đời vẫn luôn đẹp mà. Đời có nhiều người rất tử tế. Cứ tin yêu đời đi, rồi đời sẽ không phụ mình đâu!"