Chào mừng bạn đến với Blog LonelyMan!

Thứ Tư, 22 tháng 3, 2017

Bài thơ say rượu cuối năm

(Lê Quốc Hạnh)

Tết đến rồi
Anh đi uống rượu
Em duyệt đi,
Đừng trách nhé, em yêu.
Anh bận quanh năm
Hết sáng đến chiều
Và đến tối vẫn còn ôm đống việc!
Anh chúa ghét những mâm vui, bàn tiệc
Những truy hoan trên những kiếp bần cùng.
Nhưng hôm nay, anh xin được tiệc tùng
Năm cũ hết,
Anh xin em bữa nhậu!
Dù em cằn nhằn,
Dù em có quạu
Thì thương anh, em giận được bao nhiêu?!

Và giờ đây chân nam đá chân chiêu
Anh lết về nhà, cố không lạc lối!
Anh đi giữa mông lung bóng tối
Lấp loáng đèn, xiêu vẹo những hàng cây.
Tất cả mọi người như đã uống say
Nhà ven đường run như là động đất.
Anh vẫn nhận ra
Kia người hành khất
Ngửa tay xin lộ phí về quê.
Còn kia là bà cụ nón mê
Quẩy gánh gì, cuối ngày còn lo ế.
Và kia nữa tay bồng, tay bế
Cuống cuồng ai lo kịp chuyến xe đêm.
Ven đường kia thấp thoáng mấy cô em,
Trong giá lạnh vẫy người mua tuổi trẻ…

Anh say rượu rồi
Thôi thì mặc kệ
Sống trên đời ai chẳng một lần say?
Anh say rượu rồi,
Báo để em hay
Đừng trách anh là tửu bia vô độ.
Đêm dẫu mịt mùng, hình em vẫn tỏ
Trong lòng anh thánh thiện đến vô cùng.
Và thơ say
Như bún miến bùng nhùng
Em nhận lấy, bạn cùng người say rượu!
Cho anh lè nhè rằng "Nam vô tửu
Như ..." là gì nữa nhỉ, em yêu?
Cho một lần chân nam đá chân chiêu
Anh vẫn nhớ mắt em đầy thánh thiện!