Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012
Em tôi
Em tôi mất lâu rồi, từ 2003. Và tuần trước, dù rằng công việc bộn bề, giá rét, tôi vẫn vui vẻ vượt hàng trăm km về quê 2 lần để lo việc cải táng mộ cho em. Công việc hoàn thành, đưa em về nghĩa trang gia tộc xong, tôi thanh thản trở lại Hà Thành, mãn nguyện! Nằm trên xe khách đường dài, tôi ngủ liền một mạch đến tận bến cuối cùng ở Mỹ đình, và quên béng rằng trước đó đã dặn tài xế dừng ở đường Nguyễn Trãi. Tôi đã ngủ ngon đêm ấy. Và tôi biết, ở quê, mẹ tôi cũng ngủ ngon. Tôi nhớ khi chào mẹ để ra đi, mẹ chỉ nói "Mẹ vui lắm!". Trước đó, mẹ đã nằng nặc đòi bằng được để thằng cháu chở mẹ ra nghĩa trang để chứng kiến giây phút tôi đặt cái tiểu đựng hài cốt em tôi xuống ngôi mộ mới hôm trước tôi về xây cho em. Mẹ đã khóc nhiều, nước mắt chảy dài trên hai má nhăn nheo.
................
Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2012
Về chuyện tiến sỹ văng tục
Thời gian qua
LonelyMan quá bận rộn, mệt mỏi, ruột gan trăm mối tơ vò nên chẳng có
thời gian viết blog.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)