23:32 12 thg 4 2011Công khai556 Lượt xem
Bỗng nhiên thèm một bát canh rau vặt! (Là cái thứ canh nấu nươc lã suông với những cọng rau linh tinh đủ loại mẹ vặt trong vườn, cho thêm tí muối!). Thèm rỏ dãi!
Bỗng nhiên ước có một bát cháo lươn! (Là cái món lẽ ra phải gọi là "lươn cháo", vì ở Nghệ An quê tôi người ta cho lươn nhiều hơn cháo trong từng bát!). Thèm cồn cào!
Bỗng nhiên thèm một bát canh gà! (Là cái món canh nấu bằng cánh gà, xương gà và rau chỉ có ở quê tôi mới phổ biến!). Thèm thẫn thờ!
Bỗng nhiên thèm một đĩa cá rô hạt bưởi rán giòn! (Là cái món nhiều nơi khác cũng có nhưng chẳng biết vì sao, với tôi, món ấy ở quê tôi vẫn là nhất bảng!). Thèm đờ đẫn!
Bỗng nhiên nhớ một đĩa cà pháo! (Là cái món chẳng bao giờ thiếu trong các bữa cơm đạm bạc ở quê nhà!). Thèm xốn xang!
Bỗng nhiên vang lên trong hoài niệm những lời ca dao: "Anh đi, anh nhớ quê nhà/ Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương/ Nhớ ai dãi nắng dầm sương/ Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao".
"Canh rau vặt, cháo lươn, canh gà, cá rô hạt bưởi, cà pháo" trong nỗi thèm khát của ta, hay "rau muống, cà dầm tương" trong nỗi nhớ đượm lời ca dao, đều là hình bóng quê hương nghèo rất đỗi thân thương! Quê hương! Ơi quê hương biết mấy nghĩa tình! Có thật chăng nỗi thèm khát trong ta hay nỗi nhớ trong ca dao là dành cho cháo lươn, canh vặt hay rau muống, cà dầm tương? Đúng vậy, nhưng đâu chỉ có thế! Nếu không có "ai dãi nắng dầm sương", "ai tát nước bên đường hôm nao" thì liệu nỗi nhớ có đến mức cồn cào, thẫn thờ, đờ đẫn? Không! Nhất quyết không!
Vâng, tôi tin rằng đằng sau mỗi nỗi nhớ, dẫu là nỗi nhớ vu vơ, dẫu là nỗi nhớ không thể gọi tên đi nữa, đều thấp thoáng hình bóng ai đó! Cứ thế mà suy ra thì dù cháo lươn có tuyệt hảo đến mấy cũng chẳng ngon nếu ăn một mình! Cứ thế mà suy ra thì nhớ cà, nhớ tương là nhớ yêu thương, nghĩa tình! Cứ thế mà suy ra thì ta rỏ dãi hay thẫn thờ, đờ đẫn đâu phải chỉ vì cháo lươn, cá rô hạt bưởi thôi đâu!
Hẳn là thế rồi, ta nhớ, nhớ lắm những bữa cơm đạm bạc thắm đượm nghĩa tình chốn quê nghèo! Nhớ lắm, dịu dàng, âu yếm, thân thương ơi! Ai ơ...ơ..ơi! Chan cho ta chút canh thương! Múc cho ta thìa cháo nhớ! Gắp cho ta quả cà mong!
Đường vô Xứ Nghệ quanh quanh/ Non xanh nước biếc như tranh họa đồ/ Ai vô Xứ Nghệ thì vô...
Những món ăn thân thuộc thắm đẵm tình yêu quê hương...thật hạnh phúc khi quê mình có những món ăn mà khi đi xa mới cảm thấy thiếu..thấy THÈM...
Chúc anh nhận được nhiều niềm vui từ QUÊ HƯƠNG.
về thăm quê đi anh ơi
Mà nghe thắm được bát canh quê nhà
Ước gì em được ghé qua
Cùng anh dưa muối đậm đà tình quê.