Lang thang vô định trong chiều xám Tan tầm, chen lấn, vẫn đơn côi Tháng Ba không có ngày mồng Tám Khi chẳng còn ai trông ngóng tôi!
Em bây giờ nơi đâu?
Hè theo em hết nắng.
Lòng anh đầy mưa ngâu.
Có phải anh không nhận được tin là không ai nhớ mong anh đâu