-
Xưa lắm rồi, hồi mới là sinh viên - nghèo và quê mùa, mới "ra tỉnh" - đêm Trung Thu tĩnh mịch đã cho mình một bài thơ. Nhiều năm gần đây, cơm áo gạo tiền, lo toan trăm thứ đã khiến cho Trăng gần như biến mất trong thơ mình! Và, ánh điện cùng với những tòa nhà cao tầng nơi "phồn hoa cát bụi" cũng che lấp mất Trăng!Trung Thu, post lại bài thơ cũ như một lời cáo lỗi với Trăng và Tuổi thơ!Ngắm trăng
Khẩu phần đêm nay Trời cho cả bánh Trăng
Cuộc đời cho ta ánh điện bừng chiếu rọi
Duy chỉ ta hẹp hòi chưa cho ta người thương!Muôn vì sao lấp lánh trên trời caoSao nhìn ta, sao nói gì sao hỡiTrong lòng ta có muôn ngàn dấu hỏi
Như sao trời lấp lánh trên trời cao...(1973)Tags: | Edit Tags Sunday 14 September 2008 - 03:28PM (ICT) Edit | Delete
Next Post: Chuyện cùng Trọng Tấn Previous Post: Trôi theo dòng sông trôi xa...
Thứ Hai, 15 tháng 9, 2008
Ngắm trăng
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Comments
(43 total) Post a CommentCuộc sống nơi phố thị với nhiều cung bậc của tình cảm, với nhiều nỗi lo toan phiền muộn, với những bận rộn thường nhật, với ánh sáng đèn điện đến lóa mắt... Tất cả làm người lớn đôi khi quên đi sự hiện diện của ánh trăng. Nơi phồn hoa cát bụi là thế, cuộc sống cứ cuốn đi ồn ào, xô đẩy, đó là dòng chảy chung mà chúng ta không thể tách rời ra được. Cái thú vui "Khi xem hoa nở khi chờ trăng lên" thanh cao của ông đồ xưa giờ nhạt phai dần.
Nhưng cháu nghĩ rằng rồi cháu sẽ lại thấy ánh trăng trong thơ của Chú. Dù là ánh trăng xưa vượt qua lũy tre làng hay ánh trăng trên bóng đèn điện ngày nay. Vì rằng Ánh Trăng ấy chỉ là chưa trở lại chứ không mất đi đâu.
Chỉ là chưa trở lại mà thôi...
Sunday 14 September 2008 - 04:42PM (ICT) Remove Comment
Sao nhìn ta sao nói gì sao hỡi?
Vắng trăng rồi, ta muốn có sao chơi...
Em nghĩ cuộc sống khó khăn đã là một thực tế khiến anh viết nên câu thơ này. Lẽ ra không nên có, bởi sự lãng mạn từ vầng Trăng có thể khỏa lấp cả những nỗi niềm . Và luôn luôn từ ánh trăng không bao giờ có tuổi, ta thấy lại được cả thiên đàng ký ức.
Ùa về một sáng rằm trăng.
Phong sương thưở nao trăn trở.
Tìm đâu một bóng chị Hằng.
Đường đời trần ai lận đận.
Mất còn bạc tóc thời gian.
Đêm nay trống làng chợt gọi.
Ngẩng lên một bóng thưở nào....
Sunday 14 September 2008 - 05:22PM (ICT) Remove Comment
Cần phải đọc lại những gì của những hôm qua (quá khứ)để hôm nay hiểu thêm về giá trị thực tại. Tất cả những gì mà thời gian qua mang lại đều tạo nên ta , một con người của hôm nay.
"Cơm áo gạo tiền" lấy mất trăng thơ
Hãy nhớ, đừng quên, em ơi
Trăng Trung Thu xưa, "bừng chiếu rọi"
Cũng may mà còn thơ anh_trăng đây
Trăng vẫn lấp lánh trong tim, tha thiết tròn đầy
Giữa muôn ngàn ánh sáng bạc
Nơi thị thành đô hội
Anh nhìn xuyên qua ánh điện về với trăng rằm trên khuôn mặt em sáng tỏ
Ánh trăng quê
Trên trang giấy học trò thủa đầu tiên anh viết
Bài thơ cho trăng
Anh giữ mãi bên mình
Sunday 14 September 2008 - 06:39PM (ICT) Remove Comment
"Mồng Một lưỡi trai
Mồng hai lá luá
Mồng Ba câu liêm..."
Ôi...
Qua lâu rồi tuổi thơ
Qua lâu rồi tuổi thơ...
Chú nhớ ngaỳ xưa, và chú đã từng thốt lên: TÔI CÔ ĐƠN TRỞ VỀ TỪ QUÁ KHỨ...
@QUEENBEE: Vui với lũ nhỏ đi em... Sẽ không có tuổi trẻ thứ 2 để có bầy nhỏ vây quanh trong đêm trăng huyền diệu naỳ nưã khi đã con bồng con bế...
@Bamboo: Lão phu mà nuốt được trăng sao thì lão phu cũng nuốt. Hi hi! Nói chơi thôi, trăng chung, sao chung mà... Trung Thu nay, nhớ Trung Thu xưa!
@Nguyên: Em đã túm được câu mà anh tâm đắ nhất đó! Cái thời "đói quay đói quắt" ây của chiến tranh... Nhưngx chàng trai đang tuổi ăn tuổi lớn... Nhìn Trăng hóa bánh đó em! Trăng "ngon" như bánh! Và Trời hào phóng cho trọn cả bánh!
Tuổi ấy...chỉ có "khẩu phần" và "tâm phần" ("người thương") là quan trọng nhất, và cả hai dã hiện diện như hai khao khát trong bài thơ anh đó em!
Nói thêm: Hồi áy lớp anh có dăm cô HN, cứ cuối tuần là xách bánh mì (suất ăn) lên cho phòng ành, rồi các cô ấy về ăn cơm nhà. Tụi anh cứ chờ cuối tuàn để thấy các cô ấy và những chiêcs baánh mì...
@Tulip: Bài thơ của em như nhìn thấu hết tam can anh còn gì!
@Giao: Anh vẫn thuộc nhiều bài hồi đó em à. Với lại, một dsố bạn thân của anh họ vẫn còn giữ lưu bút của anh đó! Quen sao đựơc cái thời....
Nói chơi vạy thôi, Trăng của muôn dời thi sĩ thì làm sao mà chết dược. Còn đó trong mắt ta và trong tim ta, trong tam hồn ta mảnh trăng hiền diụ, lãng manj và thánh thiện!
Sunday 14 September 2008 - 07:25PM (ICT) Remove Comment
Sunday 14 September 2008 - 05:29AM (PDT) Remove Comment
Sunday 14 September 2008 - 07:54PM (ICT) Remove Comment
@Zun con: Ứ chịu đâu! "Trăng" là tảng băng chìm đó, là khởi nguồn đó! "Sao" là phần nổi đó thôi! Mà bây giờ chắc anh sửa lại là "Ngắm Zun" đó ! Ha ha...
Sunday 14 September 2008 - 08:23PM (ICT) Remove Comment
Năm 1973 đến nay cũng đã 35 năm rồi nhỉ mùa thu năm đó tôi đang ở chiến trường Quảng trị tôi còn nhớ rõ anh trăng đêm ấy mờ ảo sống giáp ranh với địch không biết sống chết ra sao.thế mà đã 35 năm rồi nhanh thật.Khi ấy mình cũng hẹp hòi như câu thơ trên Ha ha...
Sunday 14 September 2008 - 08:32PM (ICT) Remove Comment
:)
Sunday 14 September 2008 - 08:43PM (ICT) Remove Comment
Chuyện người thương nay đã ra sao?
Duyên tình tợ những vì sao.
Sáng trong đêm vắng, làm lao đao lòng.
Trăng như mộng, khi tròn khi khuyết.
Chốn dương gian được mất khó lường.
Một mình dừng bến sầu tương.
Đón trăng, đối ẩm vấn vương mộng về.
(Lan Trần)
Sunday 14 September 2008 - 09:06PM (ICT) Remove Comment
Dù người quê, kẻ chợ
Dù ai ở xa gần
Trăng cũng luôn kề cận!
Trăng vốn là bạn thân
Cho dù ta có bận
Quên, chẳng nhớ đến trăng
Trăng cũng không hờn giận!
Cùng mọi người vui ngắm trăng anh nhé.
Sunday 14 September 2008 - 10:37PM (ICT) Remove Comment
...Nhớ muà thu năm trước
Ôm trăng ngủ giữa rừng...
Đời cứ trôi vèo vèo... Mới đó mà đã 35 năm!
Anh em mình là còn may mắn đấy! Nếu không thì bây giờ đã là tro bụi từ lâu! Thôi thì, vui cười cho bõ những ngày gian nan!
@HTGiáp: Ồ, "Bây chừ sông nước về ta/ Đi khơi đi lộng thuyền ra thuyền vào". Lấy "Mẹ Suốt" để nói cái "Cá tôm cũng sướng lòng nào chẳng vui" - khi mà "người thương" cứ nườm nượp ấy mà!
@Lan Trần: Ngày xưa không "người thương" qua rồi, may quá em à! Nhưng mà cái ngày xưa ấy mới đẹp làm sao! Anh cứ ngoảnh lại nhìn mảnh trăng xưa, và còn đó cái buồn tự thưở naò!
@Phạm Loan: Trăng dịu dàng và Trăng dịu hièn quá em nhỉ? Vậy nên ai cũng yêu Trăng! Chúc em đêm Trung Thu yên bình!
Sunday 14 September 2008 - 10:51PM (ICT) Remove Comment
Sunday 14 September 2008 - 11:09PM (ICT) Remove Comment
Monday 15 September 2008 - 12:34AM (ICT) Remove Comment
@Phượng Tím: Lời cuả Sao thật tuyệt vời! Vậy mà mãi đén bay giờ em mơí "dịch" ra cho anh hiểu!
Monday 15 September 2008 - 12:55AM (ICT) Remove Comment
Anh thật là anh khi yêu em
Trăng thật là trăng khi một mình
Thức cho bao lứa đôi tâm tình
Monday 15 September 2008 - 01:18AM (ICT) Remove Comment
Liếc sang bên ấy, toàn thấy sao
Hỏi sao, sao Sao lấp lánh thế
Vì Sao trên đó điện rẻ tiền!
Thơ em cũng vừa ở ở xóm lên huyện huynh ạ. Nói vui nhưng đúng vậy, em mới thăm hỏi lại thơ văn sau cả gần 20 năm chả quan tâm gì nữa. Chúc huynh sức khỏe và niềm đam mê được thỏa lấp!
Vì trái tim ta hổng biết phân luồng
Thương Hằng Nga cô đơn trên cung Quảng Hàn
Thương cô bạn cởi truồng từ thơ ấu
Thương cô háng xòm bị chồng bỏ cần ủi an.
Duy chỉ ta hẹp hòi chưa cho ta thương người :))
@Evy: ANh đã giải đáp được nhiều câu, nhưng số còn lại vẫn chi chít như sao trời. Oẻ nhà, trăng đẹp lắm em à.
@MrU: Sao "điện rẻ tiền" chán lắm. Anh em mình ngập đầu công việc năm này qua năm khác, may mà nàng Thơ chia ly hôn đó!
@TTSinbad: Anh em mình có một trái tim yêu thương bao la, xứng danh là những công thần Xứ Thổ, Tổng Chủ ạ!
@Tigon: Đúng như em hiểu, "Duy chỉ ta hẹp hòi chưa cho ta thương người"! Anh rất thích đêm trăng hôm qua em à!
Giữa chợ đời thơ thẩn nhớ trăng xưa
.......
Luôn vui và bình an, anh nhé!
Monday 15 September 2008 - 09:22AM (PDT) Remove Comment
Tuesday 16 September 2008 - 01:05PM (ICT) Remove Comment
@HoaiTrucLe: Mấy chụ năm trước đó chị! Cái hồi trẻ ấy... Ước gì cho thời gian trở lại...
@TranChauNg: Bên Moscow thì em không có Trăng Trung Thu rồi... Chỉ là tưởng tượng thôi em nhỉ? Hôm trước "em" hôm nay "chú", có nhầm lẫn với ai không nhỉ? Hay nâng cáp "Bao huynh" lên "Bao bố" rồi?
@AnhNguyet: Anh ngắm Trăng, ngắm Nguyệt, ngắm Nga thỏ thích đó em... Lồng lộng bóng Trăng Vàng...
@HoaMocTrang: Ừ, anh đâu có "Lonely"... Chỉ là cái nick thôi à... Nhưng mà "cô Trăng với chú Cuội" thì e khó mà "sáng trong như thuở nào" em à!
Chỉ có vạn vật là thay đổi.
Bác đây khi trẻ đã rầu cái chi?
Nhân tình thế thái lạ gì
Trăng già muôn thưở mê si lòng người..
@BanMaiXanhXinh:Cũng rát đúng! Đời ngừời như khoảnh khắc, khó mà nhận biết trăng cũng già theo năm tháng. Còn người ta thì đổi thay - quá hiển nhiên, Đệ Nhất Phu Nhân nhỉ?!
@Nhật Minh: Cảm kích được Bắc Chủ qua thăm.
Lão phu mang kiếp đa sầu
Khiến Nàng Thơ cũng "mang bầu" ưu tư!
Đêm Trung thu đáng nhớ nhất là đêm Trung thu cách đây 14 năm, đó là lần đầu tiên em xa nhà vô SG để bước vào giảng đường ĐH...trên đường đi nhìn thấy những lồng đèn với những cây nhang phực...ngồi trên xe mà...buồn hiu hắt...
Bây giờ, cuộc sống bộn bề, chẳng còn có lại những ngày xưa ấy, không còn ngồi làm được những chiếc lồng đèn, thật buồn làm sao!
Mấy hôm nay lòng nặng nề nên em chẳng ghé đọc, giờ cmt cũng hơi muộn vì qua Trung thu rồi anh nhỉ!
Chúc anh buổi tối bình an!
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già vậy BĐN ... HHN cũng thích trăng lắm ( mối tình đầu của HHN đó ) hi`
Cong cong hình trăng lưỡi liềm!
Như sao trời lấp lánh trên trời cao..." Cháu thích hai câu này chú ạ !
Bao giờ cho đến...ngày xưa?
Ngày xưa êm đềm trong hoài niệm. Một thời không thể quên! Cái thưở nghèo vật chất nhưng con người giàu nhân nghĩa... Xa rồi, tuổi thơ!
@Hồng Hài Nhi:
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Nuí bao nhiêu tuổi gọi là nuí non...
LonelyMan thật vui khi HHN qua thăm và để lại những tình cảm đẹp.
@Hoa Vàng: Ừ, cái thưở âý anh "hẹp hòi" với bản thân quá! May mà... kịp nhận ra. Hi Hi...
@Người Mẹ Càm Súng: Thơ của Sơn thật sâu và dễ thương. Trăng là "xẻng", là nhiều thứ khác nưã, tuỳ vào tâm trạng khi ta ngắm Trăng!
@No Name: Chú cũng thich 2 câu ấy cháu à...
@Hoa Sương Rồng: Đọc xong nghe mùi mẫn hả em? Anh khịt khịt mũi mãi mà chưa thấy mùi gì cả nè...