Niềm tin đã mất, giọt nước mắt cuốn kí ức anh chìm sâu
Tình về nơi đâu, cô đơn đôi chân lạc trôi giữa bầu trời
Màn đêm che dấu, từng góc tối khuất lấp phía sau bờ môi!
Tại vì anh thôi, yêu say mê nên đôi khi quá dại khờ
Nhắm mắt ơ thờ anh không muốn lạc vào trong nỗi đau này
Phía trước bây giờ ai đang nắm chặt bàn tay của em vậy ...
Ai vậy ???
Mông lung như một trò đùa
Anh xin giơ tay rút lui thôi
Do ai ???
Trách ai bây giờ đây ????
Uhhhhhh ....