Con ạ, những dòng này là ba viết cho các con
Cho vợ, mẹ của hai con anh, người đàn bà còn rất trẻ
“Bông hồng thủy tinh” xưa thay đóa hoa cài lên mái tóc mềm mảnh dẻ
10 năm trời như cơn gió nhẹ thoảng qua.
Chuyến đi lần này ba sẽ đi đến một vùng đất rất xa
Mà biết chắc là không hẹn ngày trở lại
Đôi “mắt đen” như mùa thu của em, của các con sẽ còn trong anh, trong ba mãi mãi
Thương xót cho “người đàn bà hóa đá” đợi chờ ba.
Chẳng bao giờ anh hối tiếc những tháng “ngày hôm qua”
Vì em đã sinh ra cho anh Bình Minh và Minh Tú
10 năm bên nhau, ngắn – dài đủ chưa hay chưa đủ
Hôn nhân “khám phá” vậy mà
Chuyến đi lần này rất khác với những chuyến đi hôm qua
Mà anh cùng bạn bè anh “nam châm” khắn khít, cái micro trên “đôi bàn tay” “rock xuyên màn đêm”, xuyên “cơn mưa hoang dã” tặng người.
Em phải vui lên, phải vững chải nụ cười
Đừng sầu úa lạnh băng như ” tâm hồn của đá”
Anh đi lần này vào giữa mùa tháng ba “cây bàng” chưa trút lá
“Hoa ban trắng” nở khắp cung đường dã biệt
Một cuộc chia tay thắm thiết
Nhạc hiệu tiễn đưa lần cuối trong đời.
Thị phi rất nhiều em xem nhẹ khơi vơi
Thì “niềm tin cát bụi” cũng chỉ là trò chơi phận số
Chỉ thương em, thương con…một góc đời loang lỗ
Khuyết anh lấp mãi không đầy.
10 năm trời mình chung sức dựng xây
Nay kiệt quệ nên ‘bức tường” bên anh sụp đổ
Mạnh mẽ lên em, thay anh trụ kê cho vững căn nhà còn y nguyên 4 chỗ
Đừng để buồn loang lỗ đến mai sau.
Bão qua rồi bão sẽ lặng rất mau
Em dìu dắt con chúng ta đi cho hết ” đường đến ngày vinh quang” em nhé
Bài hát anh động viên mọi người đi đến niềm tin mạnh mẻ
Riêng anh…nắng tắt giữa chừng…
Ngày chợt thấy bâng khuâng…!!!
17-03-2016