Chào mừng bạn đến với Blog LonelyMan!

Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

MỘT NGÀY KIA ĐẾN BỜ...

... Mây xa vời, nắng xa vời
Con sông xa lững lờ trôi
Nắng nhẹ nhàng, mây trắng nhẹ nhàng
Hát giấc mơ nào xa lắm...

(Tháng Tư về - Dương Thụ)

Một tháng mới, mùa mới lại bắt đầu. Thời gian trôi qua thật nhanh. Nhìn cái ảnh chụp năm 1988 tại Canberra thấy...buồn!
...Ôi phù du
Từng tuổi xuân đã già
Một ngày kia đến bờ
Đời người như gió qua...

(Trịnh Công Sơn)


Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2016

Tiếng gọi rất quen nơi khung trời bỏ ngỏ

TIẾNG GỌI
Sang tác: Trần Lập

Em cười thứ tha: gõ lên cánh cửa nhỏ
Đánh thức ước muốn từng ngủ quên
Gọi tên tôi thoát xa cơn mơ nào
Chênh vênh bờ đến sau bao gọi mời

Em kề vai tôi ngồi bên thềm
Bỏ lại đằng sau những khúc quanh co
Và cám dỗ để quay về
Ở đó có tôi với em
Này đây tiếng gọi rất mềm
Thổi ngọn lửa bùng trong mắt thêm sâu
Hẹn ước ngày tháng êm đềm

Tiếng gọi rất quen nơi khung trời bỏ ngỏ
Nuôi những ao ước dù lẻ loi
Gọi tên tôi vượt qua những hãi hùng
Chênh vênh bờ đến sau bao gọi mời

Em kề vai tôi ngồi bên thềm
Bỏ lại đằng sau những khúc quanh co
Và cám dỗ để quay về
Ở đó có tôi với em
Này đây tiếng gọi rất mềm
Thổi ngọn lửa bừng trong mắt thêm sâu
Hẹn ước ngày tháng rất xa...

Gương soi thật nhiều chỉ vậy thôi
Sóng gió bên đời hỏi chính mình
Lựa chọn một lối để bước đi:
Dừng chân hay băng qua tiếng gọi!

Em kề vai tôi ngồi bên thềm
Bỏ lại đằng sau những khúc quanh co
Và cám dỗ để quay về
Ở đó có tôi với em
Này đây tiếng gọi rất mềm
Thổi ngọn lửa bừng trong mắt thêm sâu
Hẹn ước ngày tháng êm đềm...

Thổi ngọn lửa bừng trong mắt thêm sâu
Hẹn ước ngày tháng rất xa...

Bỏ lại đằng sau những khúc quanh co
Và cám dỗ để quay về...

Thổi ngọn lửa bừng trong mắt thêm sâu
Hẹn ước ngày tháng rất xa...

Thổi ngọn lửa bừng trong mắt thêm sâu
Hẹn ước ngày tháng êm đềm...

Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2016

NIỀM TIN ĐỨT GẪY

(Bài trên Facebook của Trịnh Công Sơn)

Con ạ, những dòng này là ba viết cho các con
Cho vợ, mẹ của hai con anh, người đàn bà còn rất trẻ
“Bông hồng thủy tinh” xưa thay đóa hoa cài lên mái tóc mềm mảnh dẻ
10 năm trời như cơn gió nhẹ thoảng qua.
Chuyến đi lần này ba sẽ đi đến một vùng đất rất xa
Mà biết chắc là không hẹn ngày trở lại
Đôi “mắt đen” như mùa thu của em, của các con sẽ còn trong anh, trong ba mãi mãi
Thương xót cho “người đàn bà hóa đá” đợi chờ ba.
Chẳng bao giờ anh hối tiếc những tháng “ngày hôm qua”
Vì em đã sinh ra cho anh Bình Minh và Minh Tú
10 năm bên nhau, ngắn – dài đủ chưa hay chưa đủ
Hôn nhân “khám phá” vậy mà
Chuyến đi lần này rất khác với những chuyến đi hôm qua
Mà anh cùng bạn bè anh “nam châm” khắn khít, cái micro trên “đôi bàn tay” “rock xuyên màn đêm”, xuyên “cơn mưa hoang dã” tặng người.
Em phải vui lên, phải vững chải nụ cười
Đừng sầu úa lạnh băng như ” tâm hồn của đá”
Anh đi lần này vào giữa mùa tháng ba “cây bàng” chưa trút lá
“Hoa ban trắng” nở khắp cung đường dã biệt
Một cuộc chia tay thắm thiết
Nhạc hiệu tiễn đưa lần cuối trong đời.
Thị phi rất nhiều em xem nhẹ khơi vơi
Thì “niềm tin cát bụi” cũng chỉ là trò chơi phận số
Chỉ thương em, thương con…một góc đời loang lỗ
Khuyết anh lấp mãi không đầy.
10 năm trời mình chung sức dựng xây
Nay kiệt quệ nên ‘bức tường” bên anh sụp đổ
Mạnh mẽ lên em, thay anh trụ kê cho vững căn nhà còn y nguyên 4 chỗ
Đừng để buồn loang lỗ đến mai sau.
Bão qua rồi bão sẽ lặng rất mau
Em dìu dắt con chúng ta đi cho hết ” đường đến ngày vinh quang” em nhé
Bài hát anh động viên mọi người đi đến niềm tin mạnh mẻ
Riêng anh…nắng tắt giữa chừng…
Ngày chợt thấy bâng khuâng…!!!


17-03-2016

PHA LÊ TÍM

Sáng tác: Nguyễn Văn Chung
Ca sỹ: Cao Thái Sơn

Một ngày nào tình cờ, em thấy cô đơn.
Một ngày nào tình cờ, em nhớ đến anh.
Tìm nụ cười nhẹ nhàng lau khô mắt buồn.
Rồi chầm chậm nhìn vào không gian,
Nhìn vào bầu trời người sẽ thấy.

Nắng chứa những nụ hôn nồng nàn, ấm thêm đôi môi mềm.
Gió giấu những cánh tay êm đềm, dịu dàng anh ôm lấy
Hãy hỏi những vì sao trên trời, ánh mắt anh đâu rồi
Nụ cười anh, gửi nơi khuyết vầng trăng.

Những khúc hát ngày ta hẹn hò, có trong cơn mưa chiều.
Những nỗi nhớ đến em đong đầy, bình hoa pha lê tím
Những tiếng sóng ngày đêm xô bờ, giống như anh thì thầm
Lời yêu thương thường hay nói cùng em..

Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2016

Đôi khi mưa về ta thương ta ngu ngơ bài ca

BÂNG QUƠ
(Nhạc và lời: Phú Quang )

Đôi khi ta nhớ một thoáng heo may
Đôi khi ta nhớ một sớm sương bay
Con đường mùa Đông hàng cây lá đổ
Đôi khi ta thèm lang thang như gió
Đôi chân vô định về miền hư vô.

Đôi khi em bỗng về giữa cơn mơ
Đôi khi ta hát lời hát nghêu ngao
Thương một vì sao giờ xa quá rồi
Đôi khi ta thèm nghe lời em nói
Dẫu biết bây giờ chỉ là xa xôi.

Đôi khi mưa về ta thương em rừng xưa rũ lá
Đôi khi mưa về ta thương ta ngu ngơ bài ca
Đôi khi đêm dài ta thương con đường xưa xa ngái
Riêng em đi về đôi chân bơ vơ trong chiều phai
Đôi khi cuộc tình ngỡ đã nhạt nhòa
Bỗng chợt về với xót xa.

MỘT MÌNH

Bao đêm tôi đã một mình nhớ em
Đêm nay tôi lại một mình...



Vắng em còn lại tôi với tôi
Lá khô mùa này lại rơi...