Ngày nào con nghịch, con chơi
Bỏ nhà đi hết một hơi tối ngày
Làn roi rơi xuống thân gầy
Làm đau tay mẹ làm cay mắt bà.
Bây giờ con ở đâu xa
Nắm xương không cửa không nhà mãi đi.
Trường Sơn một dải xanh rì
Đất đen, đất đỏ, đất gì chôn con?
Chân run, quờ chiếc gậy mòn
Sợ cầm phải cái roi còn đâu đây.