Đã hai ngày hôm nay bố đưa con đi thi, vào cái trường
chuyên mà tự con đã chọn. Mỗi lần con xuống xe, con cười và tạm biệt bố: "Con
chào bố ạ". Bố mỉm cười đáp lại: "Thoải mái mà làm bài nhé, con gái yêu!". Rồi
con hòa vào dòng thí sinh đông nghịt, khuất dần. Quay xe, bố chưa về ngay, bần
thần châm thuốc hút.
Mới ngày
nào, bé bỏng, nay con đã cao gần bằng bố rồi.
Mới ngày nào, mỗi chiều bố vội vã đến lớp mẫu giáo đón
con, đưa con đến chỗ đu quay để thưởng cho con vui mấy vòng mỗi lần con đưa
"Phiếu bé ngoan" khoe với bố, nay con đã hàng ngày tự đạp xe đi học, nấu cơm,
rửa bát, tự học.
Mới ngày nào, bố bón
cho con từng thìa sữa, nay thì bố sung sướng trả lời "Ừ, cho bố xin" mỗi lần con
hỏi: "Con pha lipton cho bố nhé?".
Bố
đã quá quen với tiếng "Chúc bố ngủ ngon" hàng đêm, mỗi khi con tạt qua phòng bố
trước khi con đi ngủ.
Và, giờ đây con
đã tự mình quyết định thi vào trường PTTH nào.
Con yêu, con đã lớn rồi!
Đã hai ngày nay bố đứng nhìn dòng học trò đi vào khu
vực thi, rồi mệt mỏi đi ra cuối mỗi buổi thi.
Đã hai ngày nay bố chen chúc trong hàng ngàn phụ huynh
trước và sau mỗi buổi thi.
Là người đã
đứng mòn bục giảng, ngụp lặn trong nền giáo dục VN mấy chục năm trời, hơn ai
hết, bố biết khả năng thành công của con thật là mong manh!
Bố đã ý nhị nói với con về sự lo lắng ấy của bố, khi
mà gần 5.000 thí sinh "sừng sỏ" dự thi nhưng chỉ tiêu tuyển chỉ vài ba trăm. Và,
bố thực sự bất ngờ khi con trả lời gọn ghẽ:"Con thi để thử sức thôi bố ạ, bố
đừng lo! Con đã xác định trước là không có hy vọng vào trường này
rồi!"
Con yêu, con đã lớn
rồi!
Chiều hôm qua, lúc chờ con
cuối buổi thi môn Văn, bố đã nghĩ là sẽ viết một entry dành cho con, với cái tít
"Thì thầm với con" để nói về những suy nghĩ của bố trong khi chờ con. Khi gặp
con, bố hỏi:"Làm được không con? Đề bài thế nào?". "Tàm tạm thôi bố ạ. Phân tích
một đoạn trong bài Nói với con của nhà thơ Y Phương", con trả lời. Ôi, một sự trùng
hợp ngẫu nhiên đến lạ kỳ! "Nói với con", đúng là bố đang "nói với con" và hàng
ngàn người quanh bố cũng đang "nói với con" của họ!
Thôi, chẳng "Thì thầm với con" nữa, cứ "Nói với con"
cho gọn, cho rõ, đơn giản thế thôi, con gái yêu nhé!
Còn tôi ư? Cũng đã là cha, nhưng đâu có đư..
Còn tôi ư? Cũng đã là cha, nhưng đâu có được những giây phút khắc khoải chờ con thi - Lý do ư: đơn giản vì chúng còn nhỏ. Chắc chắn anh là một tấm gương để tôi soi. Tôi hứa với lòng sẽ làm tất cả những gì cho những đứa con thân yêu của mình như anh đã làm cho những đứa con của anh.
chua an thj` .................... mai an chu' bjk lam sao
hehe
dzay thoi ban ui
Anh biết không chắc chắn mọi người, những ai đã đọc bài viết này đều mong cho Bé thành công . Gửi đến Bé lời chúc của em anh nhé .
Cầu nguyện cho mẹ số..
Cầu nguyện cho mẹ sống vui tươi Như hoa thơm ngát giữa đất trời Như trăng tròn mãi hôm mười tám Như biến Thái Bình chẳng hề vơi
Cầu nguyện cho cha mãi yên vui Như bướm thương hoa chẳng muốn rời Như mây, như gió quyện bên núi Như núi Trường Sơn đứng giữa trời .......
Những lời nhắn nhủ thật thân tình và đầy ắp tình yêu thương lằm TCT cảm động lắm!
Bài thơ "Nói với con" của tác giả Y Phương thật mộc mạc, chân thành với những suy nghĩ chân phương của một người cha.
Bài thơ Nói với con của Y Phương là lạ sao ấy.Mà hay. Với lối sử dụng ngôn ngữ phổ thông gần gũi, dễ hiểu .Lời thơ như lời tâm tình , thuyết phục.. .Bài thơ có ý nghĩa "nói với con" rằng, Khi con sống bằng ý chí và bằng tấm lòng thì vứt ở đâu con cũng sống được, tự tin , dấn thân và vững vàng:
"Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc "
Và" Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương "
5 câu thơ đầu và 6 câu thơ cuối đọc cũng rất thấm. 5 câu thơ đầu có sức khám phá tâm hồn , tình phụ tử, mẫu tử nơi đứa con và từ đó đứa con nuôi khát vọng làm nên một sức "bật"trước sự nghiệp, cuộc sống...và cuộc đời...
Bài thơ có giá trị với tuổi đời học trò đang muốn dang rộng đôi cánh ước mơ...
Chúc cô con gái rượu của anh thành công anh nhé